Chương trước
Chương sau
Sở Nam nhíu chặt mày. Thường Danh Ca, Cửu Võ tim đập thình thịch, biểu tình ảm đạm.
Thường Danh Ca hỏi:
- Đại ca, phụ mẫu của ta không thể sống lại ư?
Sở Nam không đáp ngay, hắn còn đang suy nghĩ.
Thông qua Tiểu Hắc Sở Nam đã biết hết mọi chuyện. Hắn hiểu rx Thường Danh Cacó thể chiến thắng Tiêu Tử Chân, sống tiếp toàn vì nguyện vọng này, nếuhắn lắc đầu hay nói chữ 'không' thì trái tim kiên cường của Thường DanhCa như là tảng băng cứng rắn vỡ vụn.
Nhưng nếu nói thật đối vớichuyện khiến người chết đi sống lại thì Sở Nam không quá tin tưởng, đặcbiệt còn có mẫu thân Thường Danh Ca vốn chết lâu ngày.
“Nếu thật có khởi tử hồi sinh chi thuật, tại sao Hiên Viên còn làm ra các loại sắp đặt chứ?"
Thấy Sở Nam thật lâu không nói, người Thường Danh Ca run run, bi thương vôtận. Lão tổ Sở gia không lộ biểu tình, tâm lý có kế hoạch vấn đề củaThường Danh Ca rồi.
Chợt óc Sở Nam chợt lóe.
"Tử vong, quá khứ, vậy thì khiến thời gian đảo ngược lại thời khắc đặc biệt thì cóchuyển cơ được không đây? Dù sao tiểu nữ hài nhi Liễu Đệ Nhất Hồi chưatừng nói, Tiểu Hắc cũng không có hưởng ứng..."
Nghĩ thế, Sở Nam nói với Thường Danh Ca:
- Ta có cách nhưng hiện tại không thể làm được!
Nghe Sở Nam khẳng định đáp, Thường Danh Ca không còn run rẩy, nói:
- Đại ca, ta có thể chờ!
Cửu Võ không nói cái gì nhưng mắt ướt nước, siết chặt nắm đắm đã biểu lộ rõ ràng.
Lão tổ Sở gia nghe vậy chỉ cho rằng Sở Nam vì ổn định nhóm Thường Danh Camới nói lời dối trá thiện ý. Lão tổ Sở gia không biết Sở Nam đúng là cóphương hướng rồi, nhưng đúng hay sai thì hiện tại chưa biết được.
Sở Nam lại cam đoan với họ:
- Ta sẽ dốc hết sức!
Lão tổ Sở gia đợi chuyện giữa họ chấm dứt rồi mới nói:
- Đi thôi, không chừng bây giờ Tiêu gia đã phát động tấn công Sở gia rồi.
Đối mặt yêu cầu của lão tổ Sở gia, Sở Nam không đồng ý ngay mà nhìn hướng nhóm Thường Danh Ca.
- Mọi người còn có chuyện gì khác không?
Thường Danh Ca nói:
- Ta muốn trở về để tế bái mẫu thân.
Sở Nam hiểu tâm tình của gã, lại hỏi người khác.
Cửu Võ đáp:
- Ta không có chuyện gì cần làm, chẳng bằng đi cùng Danh Ca một chuyến.
- Vậy thì chúng ta đi chung đi, ta mang theo các ngươi thì tốc độ nhanh chút.
Nói xong Sở Nam quay đầu nói với lão tổ Sở gia:
- Không bằng tiền bối trở về trước đi, chúng ta sẽ đến theo sau.
- Tiêu lão quái biết ta trở lại chắc chắn sẽ phái người đến giết các ngươi.
Sở Nam nói:
- Đừng nói với ta ngươi không cản được Tiêu lão quái nhé.
Không đợi lão tổ Sở gia đáp, Sở Nam nói tiếp:
- Nếu Tiêu lão quái thật sự mò đến thì dù ta không đánh được lão cũng có thể chạy thoát.
- Tốt, thế thì ta ở Sở gia chờ ngươi.
Lão tổ Sở gia không nói nhiều, dứt lời dứt khoát rời đi. Thật ra lão tổ Sởgia muốn mang Sở Nam cùng trở về, có thể ở trình độ lớn nhất bảo đảm antoàn cho hắn, còn có thể nhanh chóng kiểm nghiệm huyết mạch. Nếu Sở Namđã nói vậy thì lão nói nhiều vô dụng, không bằng sớm trở về xem coi Tiêu gia múa màn gì.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Sở Nam nói xongđem thiên long hồn, hung thú vân vân đều thu vào trong không gian trongcơ thể, Tiểu Hắc tất nhiên là ngoại lệ. Chừ lát sau một đám người ra đi, nhóm Sở Nam, Thường Danh Ca vừa đi thì Cửu U chi địa quái dị biến mất,không còn lại gì cả. Ban đầu Sở Nam nghi ngờ do hắn cắn nuốt quá nhiềukhông gian tạo thành không gian sụp đổ. Sau đó ngẫm nghĩ kỹ thì thấykhông chỉ vì lý do không gian, dù sao những thứ như mặt đất đúng thựctồn tại, cuối cùng Sở Nam nghĩ tới quái vật mà mà Tiểu Hắc đã nói.
- Không biết quái vật đó rốt cuộc là thứ gì nữa.
Sở Nam lầm bầm, khiến Tiếu Trận lấy ra thời gian trận, kêu gọi mọi ngườibước vào trong để có càng nhiều thời gian hấp thụ kinh nghiệm liều mạngchiến đấu lần này, củng cố một phen.
Nói chung giống trong đạiđạo tông "Tuế nguyệt trận" đều là cố định ở chỗ nào. Tiểu trận thì khác, tiểu trận vốn là trận hồn, Sở Nam có thể cung cấp đủ năng lượng cho nóđể tùy thân mang theo.
Tiếu Trận dốc hết sức suy nghĩ thời gianđảo ngược. Nàng không có biến ảo thành hình dạng con gái mà làm theo yêu cầu của Tiểu Hắc, hóa thành một kết bươm bướm treo trên cổ nó lao hướng phần mộ mẫu thân Thường Danh Ca.
Kết quả dưới gầm trời có thêm một con thỏ chạy như điên.
Bên trong thời gina trận đám Thường Danh Ca, Cửu Võ đã chìm sâu vào tuluyện. Họ phải bắt chặt mỗi một giây để khiến mình biến mạnh. Sở Nam thì cùng Tư Đồ Dật Tiêu tâm sự, dù gì hai huynh đệ đã lâu chưa gặp mặt.
Trò chuyện với nhau, Tư Đồ Dật Tiêu cảm thán cho kinh nghiệm trắc trở của Sở Nam, nói với hắn:
- Ta đến di tích bắt được một thứ, mơ một giấc, tỉnh dậy thì từ Thiên Võ đại lục đi đến Cửu U Thế Giới.
Nghe nói thế ánh mắt Sở Nam biến sắc bén, nói:
- Huynh đệ, ngươi vừa mới nói cái gì? Ngươi làm sao xuất hiện trong Cửu U Thế Giới?
- Nằm mơ một giấc, tỉnh dậy đi tới Cửu U, cụ thể làm sao đến thì ta thật tình không biết. Sao vậy đại ca, có vấn đề à?
- Ừ.
Sở Nam gật đầu:
- Rất có thể là vấn đề lớn đấy.
Tư Đồ Dật Tiêu phỏng đoán:
- Ý ngươi nói...
Sở Nam nói:
- Ngươi hãy nghĩ xem, Huyết Ma đại lục là niệm chủng đó, lại gần vớiThiên Võ đại lục như vậy, Cửu U Thế Giới xem như là niệm chủng làm ra,mặc dù hiện tại không trực tiếp chứng tỏ liên tiếp với Thiên Võ đại lụcnhưng hơn phân nửa có thể từ Thiên Võ đại lục đến Cửu U Thế Giới. Có thứ nhất thì sẽ có người thứ hai, rất có thể có người thứ ba, thứ tư, thậmchí là nhiều nhiều người nữa.
Trong lòng Sở Nam nảy ra một suy đoán:
- Có thể nào mỗi một viên niệm chủng sẽ làm ra một khối gì đó liên kếtvới Thiên Võ đại lục? Niệm chủng rốt cuộc đang âm mưu cái gì?
Tư Đồ Dật Tiêu giọng điệu trầm trọng nói:
- Thiên Võ đại lục nhìn thì bình thường nhưng không đơn giản như chúng ta đã thấy.
Sở Nam nói ra suy tư của mình đối với Thiên Võ đại lục, bao gồm trong trận tông di tích có bóng đen khiến hắn đồng ý điều kiện.
Tư Đồ Dật Tiêu nghe xong biểu tình nghiêm túc nói:
- Thống nhất Thiên Võ đại lục?
- Đúng vậy.
- Thiên Võ đại lục có đại bí mật...
- Hiện tại ta rất muốn gặp niệm chủng thứ ba, để thăm dò thực hư, thậtgiả. Nếu là thật thì chúng có ý đồ gì với Thiên Võ đại lục đây.
- Đại ca, nếu không thì như vầy đi, ta trước tiên quay về Thiên Võ đại lục chuẩn bị?
Sở Nam ngẫm nghĩ, liếc Song Thù, lắc đầu nói:
- Không có hoàn toàn giải quyết xong chuyện của nàng, ta không yên tâm.
- Đại ca, ngươi yên tâm, ta có thể khiến nàng nhập mộng.
- Không chỉ là vấn đề này. Khi ta từ tỏa hải bí cảnh đi ra thì, đã pháhủy con đường đến tỏa hải bí cảnh, thiên võ điện truyền tống trận tạmkhông thể dùng, hiện tại muốn trở về Thiên Võ đại lục sợ là rất khókhăn, trừ phi tìm ra con đường mới hoặc là thực lực đạt đến mức chémrách màn trời.
Trong đầu Sở Nam hiện lên bức tranh màn trời, nói tiếp:
- Ở lại Thiên Võ đại lục không nhiều người lắm, ta tin tưởng nếu không ra ngoài ý muốn thì hiện tại Thiên Võ đại lục đã bị tinh bảo các khống chế
- Hèn chi ta có thể ở Thiên Võ đại lục được thứ tốt như vậy.
Tư Đồ Dật Tiêu suy nghĩ, cứ cảm thấy không phù hợp.
Sở Nam thì nghĩ đến Linh Vân:
- Linh Vân làm sao đi tới hư không? Là trước khi tỏa hải không bình hủydiệt hay là sau khi? Nếu là sau khi thì có thể từ chỗ Linh Vân lấy đượcchút manh mối.
Tư Đồ Dật Tiêu ngẫm nghĩ, đọt nhiên nói:
- Đại ca, ngươi có nghe nói qua Tửu Kiếm Tử chưa?
- Tửu Kiếm Tử?
- Tiêu Tử Chân thấy hồ lô trong tay ta thì nói như vậy, còn hỏi ta là người nào của Tửu Kiếm Tử.
Sở Nam nhìn chằm chằm hồ lô, nghiêm túc suy nghĩ. Hắn lấy hò lô từ tay keo kiệt quỷ, nhưng nguồn gốc sâu xa thì hắn cũng không biết. Đang lúc SởNam định lắc đầu thì bỗng nhớ tới chút chuyện...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.