Thấy Thường Danh Ca phát điên, Tiêu Tử Chân hóa thành tàn hoa tỏa ra hơi thở khinh thường, nàng không cho là Thường Danh Ca có thể phá được.Tiêu Tử Chân lập tức tập trung tất cả sức chú ý vào vật mơ hồ, tàn hoacuốn càng nhanh.
- Các ngươi không thể thương tổn cha ta, muóngiết thì cứ giết ta đi. Đồ quái vật, không phải ngươi thôn tinh khí thần sao? Ta cũng có này, ngươi đến thôn ta đi...!
Máu của ThườngDanh Ca chảy vào bi tình kiếm xảy ra biến đổi, nhìn thì cho người cảmgiác huyền diệu khó giải thích. Thường Danh Ca tỏa ra bi chi khí tức,càng thêm linh động.
- Tinh khí thần? Thật là vô tri, nếu chỉ làchân khí thần thì ta làm sao mất nhiều năm ở lại đây như vậy được? Lạicần gì ăn nói khép nép với hắn, dùng hết mọi thủ đoạn? Ta sớm đã thừa cơ ngộ đại thành rồi!
- Là cái gì? Đồ quái vật đó rốt cuộc là thứ gì?
- Cha ngươi lúc trước có một kỳ ngộ, cũng chính là kỳ ngộ này khiến hắnthành thực vật; hắn cũng không phải thứ quái vật gì. Tên của hắn vốn rất nổi tiếng nhưng hắn không có thể bước ra một bước cuối cùng liền biếnthành như vậy...
Tiêu Tử Chân nhìn như có ý tốt giải thích choThường Danh Ca nhưng kỳ thực là có mục đích khác. Nói đến đây Tiêu TửChân đóa tàn hoa bỗng cuốn thành hình nụ, trong nháy mắt, hoa xương đầubay tới quái vật.
- Không!
Thường Danh Ca thấy Tiêu TửChân bay qua đi, con ngươi phóng lớn to vô cùng, thanh âm như xuyên phákhông gian. Khi hoa xương đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448702/chuong-2046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.