Tư Đồ Dật Tiêu nhìn xuống kiện Pháp bảo có khả năng thiên biến vạn hóa trong tay chính mình, trong lòng không ngừng suy nghĩ đủ các chuyện. Hắn mơ hồ cảm giác được thời gian trôi qua trong giấc mộng của chính mình tựa hồ cũng không ngắn giống như thời gian trôi qua khi mình thanh tỉnh…
- Trong mộng, ngoài mộng, thời gian thật sự là không giống nhau hay sao? Nếu như là không giống nhau, như vậy thời gian giữa hai cái chênh lệch bao nhiêu?
Tư Đồ Dật Tiêu tạm thời vẫn chưa thể nào làm rõ được vấn đề này. Ánh mắt của hắn lại chuyển sang cái hồ lô trong tay chính mình. Hắn tinh tường nhớ rõ, lúc trước chính là nhờ cái hồ lô này đã cứu hắn một mạng, để cho hắn tìm được cái Pháp bảo nghịch thiên này.
- Cái hồ lô mà Đại ca cấp cho ta này, cũng cực kỳ lợi hại. Rượu bên trong nó, phẩm giai càng ngày càng cao hơn, so với các loại Linh đan, Thần dược mà ta từng sử dụng qua còn lợi hại hơn nhiều…
Cái hồ lô nhất thời gợi lên trong lòng Tư Đồ Dật Tiêu sự tưởng niệm:
- Không biết hiện tại Đại ca ở địa phương nào?
Đang lúc nghĩ ngợi, thì một con côn trùng cực kỳ nhỏ đã lặng lẽ không một tiếng động dùng tốc độ cao bay đến trước mặt của Tư Đồ Dật Tiêu, cắt ngang suy nghĩ của hắn. Tư Đồ Dật Tiêu vươn tay bắt lấy nó, dùng một loại phương pháp đặc thù, từ phần đuôi của con côn trùng này lấy ra một giọt chất lỏng giống như một viên thủy châu vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448685/chuong-2029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.