Chương trước
Chương sau
Tuy rằng Sở Nam cũng không tiếp tục thi triển bộ Định Phù Văn đối với gã cường giả Phù Môn kia nữa, thế nhưng mà gã cường giả Phù Môn vẫn như cũ đứng ngây người ở đó, vẫn còn chưa có kịp lấy lại tinh thần. Thậm chíngay cả những lời Sở Nam nói, hắn cũng tựa hồ như chẳng hề nghe thấyvậy.
Một lúc lâu sau đó, gã cường giả Phù Môn mới quay đầu lại, giương mắt nhìn chằm chằm Sở Nam, ngây ngốc hỏi:
- Vừa rồi ngươi thi triển chính là Định Thân Phù Văn, Định Hồn Phù Văn, còn có Định Thần Phù Văn nữa, có phải không?
- Đây không phải là học theo ngươi hay sao?
- Không có khả năng!
Gã cường giả Phù Môn đột nhiên quát lạnh một tiếng:
- Ngươi không có Phù bút, ngươi không có vẽ Phù văn, ngươi cũng không cósử dụng lá phù, ngươi như thế nào có thể định trụ được ta? Ngươi như thế nào có thể thi triển được Phù văn?
Nói đến phía sau, gã cườnggiả Phù Môn không ngờ lại đã hoàn toàn quên mất thế cục trước mắt, ngữkhí của hắn biến thành giống như đang chỉ dạy một gã đệ tử vừa mới phạmphải sai lầm nghiêm trọng vậy. Sở Nam nhàn nhạt nói:
- Những thứ ngươi không biết, còn có rất nhiều!
- Bất cứ cái gì cũng không có, ngươi như thế nào có thể định trụ được ta?
- Ba!
Sở Nam trực tiếp đếm lớn một tiếng, gã cường giả Phù Môn nhất thời sửng sốt, định thần trở lại, sau đó lại nghi hoặc hỏi:
- Có phải là đã có một người tên là Lam Lâm Sinh đã chết ở trong tayngươi phải không? Phù Thuật của ngươi là do ai dạy cho ngươi? Là ai?
- Hai!
- Ngươi rốt cuộc là nghĩ muốn làm gì?
Sở Nam cũng không thèm đếm đến Một nữa, mà trực tiếp chém ra một kiếm.Cũng không phải là một chiêu Thiên Địa lúc trước, nhưng cũng là mộtchiêu Bản Ngã Chi Kiếm uy lực cực mạnh. Toàn thân gã cường giả Phù Mônkhẽ rùng mình một cái, lách người tránh đi, sau đó quát lớn:
- Được! Ngươi đã không nói, vậy lão phu liền bức ngươi nói ra!
Ngay lập tức, gã cường giả Phù Môn ném ra mấy ngàn đạo phù. Những đạo phùnày lập tức tổ hợp thành hình dáng con người, cặp mắt lấp lóe phù quang, cứ như thể dung nhập luôn vào trong thân thể của gã cường giả Phù Môn,ẩn ẩn hiện hiện. Gã cường giả Phù Môn giương mắt nhìn Sở Nam, nói:
- Ngươi muốn nhìn thấy Phủ chủng của lão phu phải không? Được! Lão phu liền thành toàn cho ngươi! Hắc Ám Phù Chủng, xuất!
Sở Nam vừa nghe thấy hai chữ Hắc Ám, liền hiểu được Phù chủng của gã cường giả Phù Môn cực kỳ khác thường.
Sau khi gã cường giả Phù Môn hét lên xong, cũng liền phun ra một ngụm máutươi, tinh huyết. Chẳng qua, gã cường giả Phù Môn cũng không có phun raHồn huyết, nhưng chung quanh đồng dạng cũng truyền ra dị tượng giống như lúc trước bọn người Kiếm Chí phun ra Hồn huyết vậy, hơn nữa còn hungmãnh hơn một chút.
Đúng lúc này, gã cường giả Phù Môn lại mởmiệng phun ra một cái, một khỏa Phù chủng màu đen kịt chợt xuất hiệngiữa không trung. Khỏa Hắc Ám Phù Chủng này vừa mới xuất hiện giữa không trung, đám vật chất hắc ám ở bốn phía xung quanh nhất thời khẽ ba độnglên một trận. Biên độ khởi động lúc bắt đầu thì phi thường nhỏ bé, đạibộ phận mọi người cũng không phát hiện ra được, nhưng mà cường giả PhùMôn cùng với Sở Nam cũng cảm nhận được.
Gã cường giả Phù Môn cười lạnh nói:
- Dưới một mảnh hắc ám như vậy, cực kỳ có lợi cho Phù chủng của lão phu phát huy!
Trong lòng Sở Nam điên cuồng suy nghĩ. Hắn cũng từng nghĩ thấy những lời củacường giả Phù Môn có khả năng xảy ra, nhưng rồi lại mơ hồ nghĩ thấy cóchút không thích hợp. Về phần không thích hợp ở chỗ nào, Sở Nam lạikhông nghĩ ra được. Nhưng mà, suy nghĩ của hắn lúc này đã chuyển sangvấn đề khác. Sở Nam đang nghĩ đến các bộ tộc tín ngưỡng Hắc Ám trên Đạilục Đồ Đằng lúc trước, lại nghĩ đến Cấm Vụ tại Đại lục Thiên Vũ. Bởi vìtừ trong khỏa Hắc Ám Phù Chủng kia, Sở Nam nghe ra được một tia hương vị quen thuộc.
- Hắc ám, Cấm vụ…
Trong lúc Sở Nam còn đangsuy nghĩ, thì khỏa Hắc Ám Phù Chủng kia của gã cường giả Phù Môn cũng đã phun ra nuốt vào Hắc ám, hướng bốn phía xung quanh không ngừng khuếchtán. Những nơi Hắc ám khuếch tán đến, nơi đó chính là thiên hạ của Hắcám. Ngay cả nụ cười trên mặt cường giả Phù Môn, lúc này cũng tản mác rakhí tức Hắc ám nồng đậm.
Lúc này, Sở Nam cũng đã động, hắn đem Hư Hỏa Phù Chủng đã dung hợp Hư hỏa cùng với Thiên Địa Họa tế ra. Gã cường giả Phù Môn vừa mới liếc mắt nhìn thấy, liền lộ ra vẻ kinh ngạc, quátlớn:
- Không thể tưởng tượng được ngươi cũng có Phù chủng! Sở Nam, ngươi thật sự khiến ta giật mình đó…
Nói đến đây, gã cường giả Phù Môn thoáng dừng một chút, trong mắt lóe ra vẻ khinh thường, nói:
- Chẳng qua cũng chỉ là Hỏa Phù Chủng mà thôi, làm sao có thể là đối thủ của Hắc Ám Phù Chủng?
Gã cường giả Phù Môn vừa mới nói xong, đột nhiên nghĩ thấy có chút khôngthích hợp, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hư Hỏa Phù Chủng, cặp mày nhấtthời nhăn tít lại thành một đoàn.
Trong lúc gã cường giả Phù Mônsuy tư, động tác của hắn cũng không hề dừng lại, hắc ám khuếch tán racàng ngày càng lớn, khí tức càng ngày càng nồng đậm. Đại khái thời giantrôi qua khoảng bảy tám lần hô hấp, gã cường giả Phù Môn đột nhiên rốnglớn một tiếng:
- Hư hỏa, cái này chính là Hư hỏa! Ngươi không ngờ lại có thể luyện thành Hư Hỏa Phù Chủng! Rốt cuộc là ai đã giúp ngươiluyện chế? Sư phụ của ngươi đến tột cùng là ai? Muốn luyện thành Phùchủng, cũng không phải là chuyện tình dễ dàng gì, hơn nữa lại còn là HưHỏa Phù Chủng…
Một tiếng thét lớn cũng đã đem sự khiếp sợ của gãcường giả Phù Môn hoàn toàn thể hiện ra. Thế nhưng Sở Nam cũng xem nhưlà không nghe thấy, vẫn tiếp tục thôi phát Hư Hỏa Phù Chủng. Hư hỏa cũng không giống như hắc ám, mạnh mẽ lan tràn ra bốn phía, mà chỉ là kéo dài ra phía trước, lộ ra hình dạng một bức tranh. Bức tranh này cũng khônglớn, kích cỡ cũng khoảng như Thiên Địa Họa trước đây mà thôi. Những khuvực mà Hư hỏa này lan đến, không ngừng lóe sáng lên.
Gã cường giả Phù Môn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng thoáng an tâm một chút, sau đó lại tự tin hét lên:
- Hư Hỏa Phù Chủng quả nhiên là đã khai sáng ra một hành động vĩ đạitrước giờ chưa từng có trong lịch sử Phù Thật! Nhưng mà, đối diện vớiHắc Ám Phù Chủng, mặc kệ là Hư hỏa hay là Chân hỏa, cũng đều bị hủydiệt!
- Nói nhiều quá! Chuẩn bị tốt rồi chưa?
- Kiêu ngạo! Tiếp chiêu! Hắc Ám Thời Đại!
- Hắc Ám Thời Đại?
Sở Nam thoáng lập lại cái tên kia, cũng đồng thời cảm thụ rõ ràng đượccông kích của gã cường giả Phù Môn, đồng thời đem Hư hỏa dựa theo hìnhảnh lúc trước xuất hiện bên trên Thiên Địa Họa mà bố trí ra. Những hìnhảnh lúc trước xuất hiện bên trên Thiên Địa Họa kia cùng với hình ảnh vừa được vẽ ra này cũng không giống nhau hoàn toàn. Nếu như là cuốn ThiênĐịa Họa nguyên bản trước đây, Sở Nam thật đúng là không có năng lực đemtoàn bộ những hình ảnh đó đều hoàn toàn bố trí ra được.
Nhưng màhiện tại, Sở Nam lại dùng Hư hỏa ngưng tụ ra một loạt những cuộn ThiênĐịa Họa khác nhau. Mà mỗi một cuộn Thiên Địa Họa bằng Hư hỏa này, lạithể hiện ra một hình ảnh khác nhau, ngay sau đó lại đem hàng ngàn hàngvạn hình ảnh này chồng chất lại cùng một chỗ, hòa hợp thành một thể.
Hoàn hảo chính là Hư Hỏa Phù Chủng là do Thiên Địa Họa cùng với Hư hỏa cùngnhau tạo thành, cho nên hai cái sớm đã chẳng hề phân biệt khác nhau,chính vì thế nên đám Thiên Địa Họa bằng Hư hỏa này mới có thể đem vô sốcác hình ảnh khác nhau hoàn mỹ dung nhập lại cùng một chỗ. Chỉ trong vài lần hô hấp, Sở Nam đã đem tất cả những hình ảnh còn bảo tồn trong đầumình, toàn bộ đều dung hợp lại cùng một chỗ.
Cũng đồng thời trong lúc này, Sở Nam đã cảm giác được bên trong Hắc Ám Thời Đại ngoại trừ có khí tức hắc ám cùng với khí tức Cấm Vụ mơ hồ ra, cũng còn có một cỗ khí tức dị thường khác nữa. Trong lòng Sở Nam thì thầm:
- Chẳng lẽ đây là khí tức thuộc loại của Thời đại hay sao? Thời đại?
Trong lúc Sở Nam còn đang suy nghĩ, thì Hắc Ám Thời Đại đã công kích đếntrước mặt hắn. Gã cường giả Phù Môn cũng thở dài ra một hơi, bởi vì lúcnày hắn có thành công tế ra được Hắc Ám Thời Đại hay không, hắn cũngkhông có nắm chắc tuyệt đối. Tuy rằng khoảng chừng bảy mươi phần trămhẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng mà nếu như trong quá trình chiến đấu này xảy ra vấn đề gì bất trắc, hắn cũng chỉ có thể khóc mà thôi.
- Một khi Hắc Ám Thời Đại đã thành công tế xuất ra rồi, sẽ không có bấtcứ người nào có thể ngăn cản được cước bộ của Thời đại cả! Một cái Thờiđại, thật sự cũng không có đơn giản giống như một Thiên Địa vậy, cho dùThời đại của ta cũng không tính là quá mức cao cấp!
Trong lúc gãcường giả Phù Môn còn đang suy nghĩ, thì Sở Nam đã đem vô số hình ảnh do Hư Hỏa Phù Chủng vừa mới dung nhập kia mênh mông oanh kích thẳng vềphía Hắc Ám Thời Đại. Mắt thấy hai cái kia sắp sửa va chạm mãnh liệt với nhau, thì cái đám vật chất hắc ám ở chung quanh mãi vẫn luôn giống nhưtrợ lực cho gã cường giả Phù Môn kia, lúc này lại không chút dự triệubắt đầu ba động mãnh liệt lên. Nó biến thành giống hệt như một cơn sóng, thoáng nhảy lên, bao trùm toàn bộ phạm vi công kích của Hắc Ám ThờiĐại!
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ cả Hắc Ám Thời Đại đã bị cuốn đi mất, không còn lại chút tăm hơi nào nữa!
Một màn xuất kỳ bất ý diễn ra, khiến cho mọi người cũng đều choáng váng,bao gồm cả cường giả Phù Môn, bao gồm cả Sở Nam ở trong đó.
SởNam nhanh chóng dừng lại công kích của chính mình, nhìn về phía đám vậtchất hắc ám sau khi cuốn đi Hắc Ám Thời Đại xong, thối lui trở về chỗcũ, ánh mắt lóe ra quang mang kinh hãi.
Công kích do Sở Nam vừamới tế ra kia, có thể nào tiếp được Hắc Ám Thời Đại hay không, bản thânhắn cũng không thể nói rõ được, ít nhất hắn cũng không có được sự tự tin tuyệt đối giống như là cùng chém giết với bọn Kiếm Chí vậy. Nhưng màmột cái Hắc Ám Thời Đại khủng bố như vậy, không ngờ lại bị đám vật chấthắc ám giống như là ăn một miếng bánh ngọt vậy, hoàn toàn nuốt đi mất.
Gã cường giả Phù Môn sau một lúc sửng sốt, liền giống như là nổi điên lên vậy, hướng về phía vật chất hắc ám mà hét lớn:
- Ngươi là cái giống gì vậy? Mau trả Hắc Ám Thời Đại lại cho ta! Mau nhả ra cho ta! Đó chính là Hắc Ám Thời Đại của ta a!
Nghe được thanh âm gào thét điên cuồng của gã cường giả Phù Môn, ánh mắt của đám người Kiếm Chí cũng dừng trên người Sở Nam. Mà ánh mắt của lão nhân lưng gù nhìn về phía Sở Nam thì lại càng thêm nóng rực. Nghệ Trảm thìlại ngây ngốc lẩm bẩm:
- Cái này cũng quá tà môn rồi!
Còn Trưởng lão đang đứng ở xa xa, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, lẩm bẩm:
- Hối Mệnh Châu quả nhiên không giống như bình thường, ngay cả tràng diện như vậy cũng có thể phát sinh được!
Sau đó trong đầu của Trưởng lão lại đột nhiên không nhịn được lóe ra một tia ý niệm cổ quái:
- Thật sự là hiệu quả của Hối Mệnh Châu hay sao? Cái thứ hắc ám kia…
Mắt thấy đám vật chất hắc ám kia đã quay trở lại chỗ cũ, cả người Sở Namlại dâng lên một cỗ xúc động, một cỗ xúc động phi thường mãnh liệt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.