Tuy rằng Sở Nam cũng không tiếp tục thi triển bộ Định Phù Văn đối với gã cường giả Phù Môn kia nữa, thế nhưng mà gã cường giả Phù Môn vẫn như cũ đứng ngây người ở đó, vẫn còn chưa có kịp lấy lại tinh thần. Thậm chíngay cả những lời Sở Nam nói, hắn cũng tựa hồ như chẳng hề nghe thấyvậy.
Một lúc lâu sau đó, gã cường giả Phù Môn mới quay đầu lại, giương mắt nhìn chằm chằm Sở Nam, ngây ngốc hỏi:
- Vừa rồi ngươi thi triển chính là Định Thân Phù Văn, Định Hồn Phù Văn, còn có Định Thần Phù Văn nữa, có phải không?
- Đây không phải là học theo ngươi hay sao?
- Không có khả năng!
Gã cường giả Phù Môn đột nhiên quát lạnh một tiếng:
- Ngươi không có Phù bút, ngươi không có vẽ Phù văn, ngươi cũng không cósử dụng lá phù, ngươi như thế nào có thể định trụ được ta? Ngươi như thế nào có thể thi triển được Phù văn?
Nói đến phía sau, gã cườnggiả Phù Môn không ngờ lại đã hoàn toàn quên mất thế cục trước mắt, ngữkhí của hắn biến thành giống như đang chỉ dạy một gã đệ tử vừa mới phạmphải sai lầm nghiêm trọng vậy. Sở Nam nhàn nhạt nói:
- Những thứ ngươi không biết, còn có rất nhiều!
- Bất cứ cái gì cũng không có, ngươi như thế nào có thể định trụ được ta?
- Ba!
Sở Nam trực tiếp đếm lớn một tiếng, gã cường giả Phù Môn nhất thời sửng sốt, định thần trở lại, sau đó lại nghi hoặc hỏi:
- Có phải là đã có một người tên là Lam Lâm Sinh đã chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448650/chuong-1994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.