- Đáng tiếc là những đám mây này rồi sẽ tan đi..
Điệp Y có phần tiếc nuối nói. Nàng muồn giữ những đám mây này làm kỷ niệm. Lúc ấy, Sở Nam nói:
- Điệp Y, ta có cách?
- Hửm?
Điệp Y nhất thời chưa phản ứng kịp, Sở Nam chỉ vào đám mây:
- Ta có thể cất những đám mây này lại.
- Thật không?
Sở Nam gật đầu, năng lượng không gian trong cơ thể xoay chuyển tạo ra hắcđộng. Hắn hút từng đám mây vào không gian trong cơ thể Sau khi xử lý qua một chút, Sở Nam cởi áo ngoài ra, ấn từng đám mây lên trên.
Khimây trên cái áo nhiều dần, Điệp Y phát hiện số lượng và hình dạng củanhững đám mây trắng ấy giống hệt như vừa rồi. Nàng vô cùng ngạc nhiên và mừng rỡ.
Sở Nam như dùng mây vẽ lại cảnh tượng vừa rồi, chỉ khác nguyên liệu làmtừ mây. Những đám mây chân thực ấy khi chạm vào áo hắn như mọc rễ vậy.
Sau khi vẽ xong, Sở Nam còn bổ sung thêm một chút năng lượng không gian của hắn lên những đám mây nhiều hình dạng kia rồi đưa cho Điệp Y.
Điệp Y nhận lấy chiếc áo của Sở Nam, hai mắt ươn ướt nhìn những đám mây ấy, rồi ào vào lòng Sở Nam:
- Mọi việc rồi sẽ tốt cả thôi, huynh phải mang chiếc áo này để phòng thân lúc cần.
Sở Nam quệt nước mắt cho nàng, nói:
- Được rồi, đừng khóc nữa. Ta làm vài thứ cho nàng.
Rồi hắn khống chế năng lượng, vào trong cơ thể Điệp Y, trước tiên cường hoá kinh mạch và nhục thân, rồi khiến xương cốt trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448568/chuong-1912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.