Theo Hư Thực Âm Dương phù trận được bố trí càng thêm nguyên vẹn, uy lựcnó phát ra khiến Hư Hỏa không thể phản kháng được, suy yếu trở nên cựckỳ yếu ớt, có khuynh hướng tắt đi, Sở Nam tin rằng, đợi khi Hư Thực ÂmDương phù trận bố trí hoàn tất, Hư Hỏa trong một thời gian dài sẽ khônguy hiếp được hắn.
Nhưng đúng lúc này, Hư Hỏa vốn còn dư lực lạitự rút lui, không đợi Sở Nam bức ép thì đã vô cùng chủ động mà co rútlại một chỗ, nếu lúc trước Sở Nam nhìn thấy cục diện này, khẳng định sẽrất mừng, nhưng bây giờ, Sở Nam lại nhíu chặt mày, hắn cảm thấy bêntrong có cổ quái.
Thoáng suy tư một chút, Sở Nam lại vì tìnhhuống của Hư Hỏa mà tìm ra cách giải thích hợp lý, lúc cùng đánh nhau,đem năm ngón tay co lại, tụ lực, lại dùng lực phát ra một kích, khiếnđịch tổn thương lớn nhất, hoàn toàn không có gì khác nhau.
Giảithích hợp lý đã có, nhưng Sở Nam lại càng nghi hoặc, hắn nghĩ đến quátrình mình và Hư Hỏa tranh đấu, phát hiện lý giải vừa rồi của mình cóvấn đề, phản kích hung mãnh lúc trước của Hư Hỏa khiến hắn cho rằng HưHỏa đã bị áp chế thành như lúc này, nhưng giờ nghĩ lại, cũng không phảitất cả mọi chuyện đều như vậy.
Tình cảnh chiến đấu như vậy khôngnói không người, cho dù chỉ là một dã thú, hắn cũng có thể hiểu, dù saothì dã thú cũng có sinh mệnh, có thể phản ứng bản năng với nguy hiểm.
Thế nhưng, đây lại là Hư Hỏa, còn là Hư Hỏa chưa thể thai nghén linh hồnsinh mệnh, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448563/chuong-1906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.