Chương trước
Chương sau
Lôi Đúc Đỉnh mới vừa giáng xuống lôi nguyên kiếp, trong nháy mắt, đám Hỏa tộc, Thổ tộc, Ngũ Hành tộc tộc trưởng lập tức cảm giác được, hỏa tộc tộc trưởng lúc này thấy Hỏa Vô Song bước vào Ngũ Hành trận, vội nói:
- Chờ một chút!
- Phụ thân, tại sao?
- Lôi tộc giáng xuống lôi nguyên kiếp!
- Ân?
Hỏa Vô Song thấy vậy cao hứng trở lại.
- Phụ thân, có phải lôi tộc, nhân cơ hội hạ thủ Kim Hệ nhất mạch hay không, muốn đem địch nhân của bọn họ chém giết sạch?
- Theo như lẽ thường mà nói, hẳn là như vậy, nhưng vẫn còn có chút nghi vấn, ban đầu bọn họ vì sao không đáp ứng chúng ta cùng hạ thủ, nói như vậy, nhưng căn bản cũng không cần phí nhiều trắc trở như vậy.
- Phụ thân, chúng ta phải nắm chặt thời gian, nếu là hắn gánh không được lôi nguyên kiếp, bị lôi nguyên kiếp oanh giết, vậy chúng ta sẽ phải hành động rồi.
Thanh âm Hỏa Vô Song vội vàng gấp gáp, lộ rõ tâm tư, hỏa tộc tộc trưởng nhíu mày một cái, lạnh giọng nói:
- Vô Song, bất kể lúc nào, ngươi đều phải bảo trì bình thản, phải tĩnh táo, lo lắng không thể giúp ngươi thành công, chỉ có thể đưa đến thất bại cho ngươi.
Hỏa Vô Song cúi đầu, trầm giọng nói:
- Phụ thân dạy rất đúng, Vô Song nhớ rồi.
- Đi đi.
- Dạ.
Mặc dù hỏa Vô Song cố làm cho mình tỉnh táo lại, nhưng nghĩ đến tên kia có thể không vượt qua được lôi kiếp, hắn có chút ức chế không được kích động. Lúc này thấy Hỏa Vô Song bước vào trong trận Ngũ Hành, Hỏa tộc tộc trưởng ánh mắt tinh quang bắt đầu mãnh liệt tỏa ra.
- Thành hay không, nhìn một lần này rồi.
Hỏa tộc tộc trưởng cảm thấy, đây là một cơ hội thật tốt, đối với nhi tử của hắn mà nói, nếu bỏ lỡ, vĩnh viễn sẽ không có cơ hội rồi, hắn biết rõ Ngũ Hành tộc lần này là bởi vì cái gì mà tập chung ở một chỗ, hoàn toàn là bởi vì Sở Nam, Sở Nam chọc tới năm tộc bọn họ, muốn khiêu chiến quy tắc của bọn họ.
Đại trận khởi động, thân ảnh Hỏa Vô Song đã biến mất, Hỏa tộc tộc trưởng lại lần nữa nghĩ đến Lôi tộc giáng xuống Lôi nguyên kiếp, lời của người kia đã nói, vẫn còn quanh quẩn ở bên tai.
- Tuyệt không thể để cho hắn vượt qua Ngũ Hành kiếp.
Cái thanh âm này vừa vang lên, Hỏa tộc tộc trưởng lập tức đưa tin cho bốn tộc trưởng khác.
- Lôi tộc giáng xuống Ngũ Hành nguyên kiếp cho Sở Nam.
Bốn tộc tộc trưởng nghe xong đều sửng sốt, sau đó cũng đều hiểu được, tỏ vẻ đồng ý.
Cùng lúc đó, ở trong trận, Tiểu Trận không hề bày trận nữa, mà là liều mạng bảo vệ Sở Nam.
Thủy tinh quan tài nói:
- Tiểu tử, nhìn mặt mũi ngươi thật đúng là lớn, lôi nguyên kiếp giáng xuống, nếu là có nguồn gió nữa thì tốt hơn.
Thủy tinh quan tài thuận miệng nói, rồi sau đó lại nói:
- Còn có cái năng lượng gì, tất cả đều chuẩn bị vào trong đan điền, càng nhiều càng tốt.
Sở Nam trong túi trữ vật cũng có thêm không ít năng lượng, nhưng những thứ kia tất cả đều là chuẩn bị cho Tiểu Hắc, Sở Nam không muốn vận dụng, thủy tinh quan tài tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Sở Nam, rất nhanh khuyên nhủ:
- Đừng do dự, chỉ cần ngươi vượt qua cửa ải này, còn có thể thiếu năng lượng sao? Bằng giao tình ngươi cùng Lôi tộc công chúa, lấy được một chút năng lượng không khó, còn có Ngũ Hành tộc, năng lượng của bọn hắn đều đang chờ ngươi đi lấy, cho nên, một chuyện năng lượng, ngươi căn bản không cần buồn làm gì.
Thủy tinh quan tài nói lời rất hợp tình hợp lý, nhưng Sở Nam vẫn không có quyết định, ánh mắt của hắn thấy được đám người Vạn trận lão tổ, trong lòng lập tức có ý nghĩ, vừa lúc thủy tinh quan tài lại nói:
- Đúng rồi, trên người những người đó năng lượng cũng không ít, bất kể là cái thuộc tính năng lượng gì, cũng không quản cái gọi là chính nghĩa hoặc là tà ác, chỉ cần là năng lượng, toàn bộ nuốt vào đan điền.
Nghe đến mấy cái này, Sở Nam sinh lòng kinh ngạc, nhìn Vạn trận lão tổ cùng Hỗ trưởng lão hô:
- Đem tất cả năng lượng trên người các ngươi, toàn bộ ném tới đây, bao gồm đan dược, pháp bảo...
Vạn trận lão tổ vừa nghe xong, trong lòng hơi an định lại, động tác mau lẹ đem trữ vật ném cho Sở Nam, bên trong là Vạn trận lão tổ sau khi trốn ra từ Sinh tử băng hỏa trận sưu tập được một chút bảo bối, Hỗ trưởng lão cũng không do dự, ném ra một chiếc nhẫn trữ vật.
Sở Nam kế tiếp dùng nước xoáy thôn hút, hoặc dùng Tích mạch bí quyết hòa tan ra, mặc dù Ngũ Hành kiếp, lôi nguyên kiếp tiếp thu một phần năng lượng, nhưng có một bộ phận lớn năng lượng tiến vào trong đan điền.
Đang lúc mọi người còn đang suy đoán Sở Nam dùng năng lượng làm cái gì, Sở Nam lại một lần nữa hô:
- Không đủ, ta muốn càng nhiều năng lượng, càng nhiều càng tốt, pháp bảo phẩm cấp càng cao càng tốt.
Vạn trận lão tổ mặt lộ vẻ khó khăn, không khỏi nhớ tới lúc lão ở trong sinh tử băng hỏa trận bị Sở Nam lừa gạt, lúc đó hắn còn hơi có sức phản kháng, lần này, hắn cũng không chút phản kháng, vạn trận lão tổ thì thầm:
- Thôi, tâm chi hồn cũng bỏ ra rồi, còn có cái gì không bỏ đây? Chỉ cần hắn vượt qua một kiếp này, thả ta tự do, hoặc là không để cho ta chôn cùng, như vậy là đủ rồi.
Nhất thời, Vạn trận lão tổ đem bảo bối của mình toàn bộ ném ra ngoài, Hỗ trưởng lão cũng đã ném ra, nhưng hắn không có như Vạn trận lão tổ kiên quyết như vậy, nhưng thân là năm trưởng lão Đạo Tông, Hỗ trưởng lão có bảo bối cũng không ít.
Không chỉ có đám người Vạn trận lão tổ, đại trưởng lão, Dương động chủ đem chút năng lượng ném cho Sở Nam, Thiên tử cũng xuất thủ.
Đám người Lôi Nhụy cũng không nhàn rỗi, đem tất cả bảo bối trên người, cũng cống hiến cho Sở Nam, Hắc sắc lão giả đem bảo vật lưu lại trong túi đựng đồ của mình, cũng ném ra ngoài.
Sở Nam vui mừng, thanh âm quan tài thủy tinh vui mừng vang lên.
- Không nghĩ tới, lại còn có loại năng lượng này, tiểu tử, có loại năng lượng này, biện pháp kia tỷ lệ thực hiện thành công, lại thêm một chút.
Thủy tinh quan tài nói đến năng lượng, chính là do Chí Khen đưa tới.
- Tiểu tử, không nên giữ lại năng lượng, toàn lực ứng phó cửa ải trước mắt này, năng lượng không có, có thể sẽ tìm, mạng không có, có thể hoàn toàn bị mất hết.
Thủy tinh quan tài lại một lần khuyên, để cho Sở Nam hạ quyết tâm, đem năng lượng lấy được ở trong di tích trận tông, cũng đưa vào trong đan điền.
Trong lúc nhất thời trong đan điền, Sở Nam, năng lượng nhiều hơn.
Trong túi pháp bảo, Sở Nam lấy ra hắc bạch cổ thư, suy nghĩ nói:
- Hắc bạch cổ thư có thể hòa tan ra sao?
Ý niệm trong đầu mới ra, thanh âm thủy tinh quan tài theo sát tới.
- Hòa tan, hòa tan nuốt trọn.
Sở Nam nhìn hắc bạch cổ thư kia còn chưa có mở ra một tờ, sau đó đem hắc bạch cổ thư pháp bảo làm cho tan ra.
- Phần mộ cũng có thể bị hòa tan ra, hắc bạch cổ thư này cũng là có thể ah.
Giờ phút này, Hỏa Vô Song đang từ Ngũ Hành kiếp phủ xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.