Lôi Đúc Đỉnh mới vừa giáng xuống lôi nguyên kiếp, trong nháy mắt, đám Hỏa tộc, Thổ tộc, Ngũ Hành tộc tộc trưởng lập tức cảm giác được, hỏa tộc tộc trưởng lúc này thấy Hỏa Vô Song bước vào Ngũ Hành trận, vội nói:
- Chờ một chút!
- Phụ thân, tại sao?
- Lôi tộc giáng xuống lôi nguyên kiếp!
- Ân?
Hỏa Vô Song thấy vậy cao hứng trở lại.
- Phụ thân, có phải lôi tộc, nhân cơ hội hạ thủ Kim Hệ nhất mạch hay không, muốn đem địch nhân của bọn họ chém giết sạch?
- Theo như lẽ thường mà nói, hẳn là như vậy, nhưng vẫn còn có chút nghi vấn, ban đầu bọn họ vì sao không đáp ứng chúng ta cùng hạ thủ, nói như vậy, nhưng căn bản cũng không cần phí nhiều trắc trở như vậy.
- Phụ thân, chúng ta phải nắm chặt thời gian, nếu là hắn gánh không được lôi nguyên kiếp, bị lôi nguyên kiếp oanh giết, vậy chúng ta sẽ phải hành động rồi.
Thanh âm Hỏa Vô Song vội vàng gấp gáp, lộ rõ tâm tư, hỏa tộc tộc trưởng nhíu mày một cái, lạnh giọng nói:
- Vô Song, bất kể lúc nào, ngươi đều phải bảo trì bình thản, phải tĩnh táo, lo lắng không thể giúp ngươi thành công, chỉ có thể đưa đến thất bại cho ngươi.
Hỏa Vô Song cúi đầu, trầm giọng nói:
- Phụ thân dạy rất đúng, Vô Song nhớ rồi.
- Đi đi.
- Dạ.
Mặc dù hỏa Vô Song cố làm cho mình tỉnh táo lại, nhưng nghĩ đến tên kia có thể không vượt qua được lôi kiếp, hắn có chút ức chế không được kích động. Lúc này thấy Hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448460/chuong-1803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.