- Thành Song, ngươi cơ duyên quả nhiên thâm hậu, là người có đại cơ duyên.
Hỗ trưởng lão thấy Sở Nam đem trận bi giao ra, vẻ mặt mang theo nụ cười mà nói ra.
Sở Nam khiêm tốn đáp:
- Đều là công quá của sư tôn, nếu không có sư tôn chỉ dạy, đệ tử hiện tại cũng không lấy được những khối trận bi này.
Sau đó, Sở Nam lại hổ thẹn nói:
- Đáng tiếc, đệ tử hành sự bất lực, không có đem tất cả trận bi thu vào trong tay, còn kém một góc cùng một khối.
Nhìn bộ dáng của Liên Thành Song như vậy, Hỗ trưởng lão thật có chút hổthẹn, hết thảy lão cấp cho Liên Thành Song đều là vì mục đích của chínhbản thân mình. Hỗ trưởng lão nhìn lướt qua Thiên Tử, nói:
- Thành Song, ngươi có thể làm được thế này đã phi thường tốt rồi, người này,không phải là ngươi có thể ứng phó được, lần này ngươi lập công lớn, visư nhớ kỹ rồi.
Đối mặt với tán thưởng của Hỗ trưởng lão, Lâu Quân Giang đang muốn mở miệng thì không khỏi ngậm lại, mà Thiên Tử nhìnnhững cử chỉ này, thầm nghĩ:
"Lãnh khốc, khiêm tốn, hổ thẹn, chuyển đổi tự nhiên như thế, quả nhiên là rất thú vị."
Trịnh Vĩ Tán trong mắt cũng hiện lên vẻ nghi hoặc.
Trong lòng Sở Nam đã có chủ ý, trong chuyến này hắn thu hoạch quả nhiên không nhỏ, chỉ với hai thứ Trận chi nghịch hồn cùng Thời Gian trận cũng đãkhiến cho hắn không uổng công rồi. Bất quá, hắn còn một đích quan trọngnhất, chính là để cho Tiểu Hắc thôn phệ càng nhiều năng lượng hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448435/chuong-1778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.