Đối với ý niệm vừa hiện lên này, vừa mới bắt đầu Sở Nam cũng chỉ hơinghiền ngẫm, không có cho nó là đúng, dù sao người kia rất nguy hiểm.Ngoài ra, Sở Nam nghĩ đến ánh mắt quét lên người hắn hắn tự nhiên lạisinh ra một loại cảm giác quỷ dị, cho nên, có thể không giao thủ liềntận lực không giao thủ.
Nhưng mà, Sở Nam cùng Trận chi nghịch hồn nghiên cứu trận bi bi văn càng lúc càng sâu liền càng cảm giác đượckhối trận bi kia bị mất đi một góc quan trọng, suy nghĩ đi suy nghĩ lại, lại hơn nửa canh giờ sau hắn dừng bước lại, quay người hướng chỗ ThiênTử đi tới.
Lôi Nhuỵ muốn kéo hắn, nhưng lại cố nén lại, nàng biết Sở Nam sẽ không làm ra chuyện gì hồ đồ, làm như vậy khẳng định là có lý do.
Đám người Trác Việt cũng kinh ngạc nhìn Sở Nam, bất quá bọnhắn không có ý định ra tay, ít nhất là ngay lúc bây giờ. Trong đó có một người sau kinh ngạc liền nở một nụ cười, người này đúng là thuộc Trậnchi nhất hệ, Lâu Quân Giang.
Nhìn thấy Sở Nam đang đi về phía mình, Thiên Tử có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn nói một câu:
- Xem ra người này thật đúng là có tiềm lực gia nhập trò chơi.
Lời vừa dứt không lâu Sở Nam đã đứng trước mặt hắn, Sở Nam không biết người trước mắt này là Thiên Tử đang đi tìm kiếm hắn khắp nơi, phi thườngtrực tiếp nói ra:
- Có thể hay không cho ta mượn khối trận bi tay ngươi đánh giá một chút?
- A? Lý do?
Sở Nam làm như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448431/chuong-1774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.