Đường vạch huyết sắc, tơ máu lành lạnh.
Huyền y lão giả lạnh lùng nhìn Sở Nam sánh vai cùng Lôi Nhuỵ, chỉ cần Sở Nam bước qua cái vạchkia lão lập tức ra tay đem hắn chém giết, dùng để chấn nhiếp người khác.
Đoàn người Sở Nam có năm người, huyền y lão giả hết lần này đến lần khác chỉ mặt điểm tên Lôi Nhuỵ, ý của lão mọi người đều biết, không ngoài haichữ "nữ nhân". Tương đối mà nói, nữ so với nam còn muốn dễ ứng phó hơn,có lẽ là còn có nguyên do khác, chính là có chút ý nghĩ mờ ám rồi.
Những người khác bày ra một bộ xem kịch, nhìn tu vi của Sở Nam tuy lòng cónghi hoặc nhưng vẫn không thèm để ý tới hắn, dù sao chuyện vượt cấp giết người không phải là tuỳ ý liền có thể chứng kiến, mọi người không chútcố kỵ bắt đầu bình luận.
- Nữ nhân này đem khí tức toàn thân thu liễm, không biết tu vi cao bao nhiêu?
- Tối đa cũng chỉ là Thần Tổ cảnh, nhưng làm sao có thể như vậy? Tiểu tửnày lại càng không biết tự lượng sức, Thượng Tổ cảnh mà cũng dám chưngra!
- Còn có mười ba bước, một màn đặc sắc sẽ diễn ra.
...
- Ba!
- Hai!
- Một!
Mọi người sau khi nói ra chữ cuối cùng thì chân phải của Sở Nam đã vượt qua cái vạch máu kia, huyền y lão giả lạnh nhạt nói:
- Cho ngươi một con đường sống ngươi lại không muốn, không phải là ngươimuốn tìm chết đó chứ? Ngươi đã muốn chết, lão phu liền thành toàn chongươi, giết một con gà, doạ một đám khỉ!
Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448419/chuong-1762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.