Sở Nam bắt được phù hạch, Lam Thu Sinh cười lạnh, trào phúng, nhưng thực ra trong lòng hắn vô cùng kinh hoàng. Bất kể có cắn nuốt được Phù hạchhay không như Phù hạch trong tay đối phương, cho dù đối phương không nuố được nhưng chẳng lẽ cũng không có cách nào hủy diệt sao?
Càng lo lắng, Hư hỏa cháy càng mạnh, Lam Thu Sinh cười lạnh vài tiếng, giốngnhư là đang cười hạo Sở Nam khiến Sở Nam không chịu được, trả lại Phùhạch cho hắn!
Đáng tiếc, Sở Nam mắt điếc tai ngơ, căn bản khôngthèm để trong lòng, hắn không nghĩ tới việc hủy diệt Phù hạch, bởi bêntrong có chín giọt máu Thương Long quá quan trọng với Thiên Long hồn.Hủy diệt Phù hạch, vạn nhất chín giọt máu kia cũng bị hủy vậy thì khônghay.
- Nguyên hạch hóa thành Phù hạch, theo trình độ mà nói thìPhù hạch đã bị tế luyện qua, chỉ có điều tài liệu rất đặc thù, là nguyên hạch của võ giả.
Suy đoán này mặc dù có chút giật mình, nhưngđối với Sở Nam mà nói thì căn bản không coi vào đâu. Trong đầu Sở Namhiện lên những lời của Hỗ trưởng lão về việc đem Tổ hạch luyện đan, cầmlấy Phù hạch, vận chuyển Ích mạch quyết.
Đồng thời tay kia Sở Nam chuẩn bị, nếu thực sự không thôn dung được vậy hắn sẽ khiến cấp chopháp bảo luyện, Phù hạch tới tay, sao hắn có thể trả trở về.
Vậnchuyển Ích mạch quyết chừng hai mươi hơi thở, trên mặt Sở Nam hiện lênvẻ vui mừng, quả nhiên đúng như lời hắn nói, Phù hạch bị thôn dung. LamThu Sinh sắc mặt đại biến, không giữ được vè bình tĩnh nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448404/chuong-1747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.