- Đúng vậy, bọn ta đã bắt hắc ảnh.
Sau khi Sở Nam nói những lờinày, không chỉ Lôi Nhụy, Thổ Phách kinh ngạc mà ba người Lam Thu Sinh,Mộc Thông Tâm, Sư Thiên Long cũng sửng sốt, nụ cười ngưng trệ trên mặt,biểu lộ vẻ si ngốc. Năm người mười mắt nhìn chằm chằm vào Sở Nam.
Lôi Nhụy, Thổ Phách đều hiểu rõ, bọn họ đừng nói là bắt được hắc ảnh, ngaycả hắc ảnh có dạng gì đều chưa từng thấy. Ba người Lam Thu Sinh cànghiểu rõ, bọn họ nói tới hắc ảnh chỉ là lấy cớ mà thôi, bọn họ cũng chỉnghe nói tới hắc ảnh, chưa từng thấy tận mắt.
Giờ khắc này, bangười Lam Thu Sinh đối với Sở Nam có phần bất định, tình hình đã vượt xa dự liệu của bọn chúng, thậm chí Sư Thiên Long còn hoài nghi trong lòng:
- Chẳng lẽ chúng thực sự đã bắt được hắc ảnh? Chúng ta đánh bậy bạ hóa ra lại trúng?!!
Lông mày Lam Thu Sinh giương lên, hồi thần, lộ vẻ tươi cười, điềm đạm nói:
- Kính xin giao hắc ảnh cho chúng ta, chúng ta sẽ vô cùng cảm kích!
- Đúng vậy, nhanh giao cho chúng ta, nếu có một chút tổn thương, hừ…
- Giao hắc ảnh ra đây các ngươi có thể an toàn rời khỏi!
Sở Nam cười nói:
- Nếu ta không giao?
- Các hạ, chớ có làm bậy, đoạt đồ của chúng ta mà khộng chịu trả lại khẳng định sẽ có máu chảy!
Lam Thu Sinh thản nhiên nói, Sở Nam chỉ vào Mộc Thông Tâm, nói với Lôi Nhụy:
- Ngươi xem, hắn mặc áo đen, rất khó coi sao?
Thổ Phách nhìn theo ngón tay Sở Nam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448396/chuong-1739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.