- Ngươi định làm gì?
Nam nhân mặc áo giáp trong giọng đầy vẻhoảng sợ, hắn có thể nhìn ra người trẻ tuổi tâm tư giết người diệt khẩu. Người trẻ tuổi sau khi ghi nhớ hình ảnh nam nhân mặc áo giáp miêu tả,cười nói:
- Ngươi thử nói xem.
- Ta là con trai tộc trưởng Thổ tộc, ngươi không thể giết ta, ngươi…
- Cho dù là lão tía ngươi biết rõ, khẳng định cũng sẽ nói ta giết hay lắm, ngươi tin không?
Người trẻ tuổi nói vậy khiến nam nhân mặc áo giáp toàn thân chấn động, hắnkhông phải không tin mà là tin tưởng vạn phần. Mấy ngàn năm qua lão tíahắn đã gieo vô số hạt giống, sinh ra hơn ngàn đứa con, không thể coi mỗi người là bảo, mà dùng phương thức chăn thả. Nói cách khác, tất cả đềudựa vào thực lực, có thực lực mới có thể lọt vào mắt lão tía hắn. Nếukhông có thực lực vậy tất cả đều không phải! Nam nhân mặc áo giáp cóphần hoài nghi không biết hiện giờ lão tía còn biết tên hắn hay không?!!
Chứng kiến vẻ mặt bi thương của nam nhân mặc áo giáp, người trẻ tuổi cười nói:
- Ngươi sống thống khổ thế, vậy để ta giúp ngươi giải trừ.
Ngữ khí của người trẻ tuổi coi nam nhân mặc áo giáp chẳng khác nào một con kiến.
Sở Nam đang phá trận cũng nhìn tường tận cảnh này trog mắt. Hắn có chútkhông hiểu rõ, nếu không có thực lực hậu thuẫn sao có thể kiêu ngạo vậy. Hơi tưởng tượng một chút, Sở Nam liền hiểu được vài phần, có lẽ làtrong nhà không như ý, mới nảy ra ý định tới đây chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448365/chuong-1708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.