- Tiểu Hắc, tình huống dị thường gì?
Sở Nam cau mày nhìn đám Sơn Lang đang di động cực mau kia mà hỏi, hắn sớm đã cảm thấy kỳ quái.
Tiểu Hắc không có lập tức trả lời mà toàn thân tản mát ra ngũ sắc quang mang, Sở Nam thấy Tiểu Hắc vận dụng tới ngũ sắc quang mang liền có chút giật mình, đây chính là lần đầu tiên Tiểu Hắc như vậy từ sau khi tỉnh lại a.
"Sơn Hải châu này có đại nguy hiểm?"
Còn đang nghi hoặc thì Tiểu Hắc lại biến trở lại hình dáng con thỏ trắng noãn như tuyết, Tiểu Hắc nói ra:
- Linh hồn có chút kỳ quái, ta ngửi được khí tức Thổ hồn, chỉ là thật sự quá yếu ớt...
Tiểu Hắc muốn ra tay thì Sở Nam vội vàng ngăn cản, hắn nói:
- Tiểu Hắc, để ta, ta muốn nhìn xem linh hồn công kích kia là chuyện gì.
Sở Nam đơn thương độc mã xông tới.
Điện chủ cùng Hành Giả đều không có xông lên, Điện chủ nói:
- Sơn Hải châu lúc nào lại biến thành như vậy? Nếu thuật bói toán của ta mạnh mẽ hơn một chút, có lẽ sẽ tính được rất nhiều sự tình phát sinh trên Thiên Võ đại lục a...
Hành Giả thật không có trách cứ Điện chủ thủ hộ bất lực mà tràn ngập cảm xúc:
- Điều này cũng không thể trách được ngươi, những vật Trận tông truyền thừa này trước kia chúng ta cũng không có tìm ra được, thậm chí thiếu chút nữa đem trọn cái Thiên Võ đại lục này xới sâu ba thước đều không có tìm được. Hiện tại, những thứ này lại để người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448292/chuong-1635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.