Chương trước
Chương sau
Truyền Tống trận hiện ra trước mắt Sở Nam cùng với Truyền Tống trận tại Thiên Trảm điện Đồ Đằng đại lục có chút khác biệt, khổ nỗi Thiên Võ điện lại không có tư liệu nào liên quan tới Truyền Tống trận. Hơn nữa, hiện tại hắn lại không có thao tác thúc dục thực tế, cho nên cũng chỉ còn cách "vụ lý khán hoa" (thưởng thức hoa trong sương mù) mà đi nghiên cứu Truyền Tống trận.
Gần nửa tháng "vụ lý khán hoa" Sở Nam mới từ trong mật thất đi ra. Trong nửa tháng này hắn cũng có chút thu hoạch, bất quá thu hoạch lại rất ít nhưng hắn dám khẳng định, Truyền Tống trận của Thiên Võ điện so với Truyền Tống trận của Thiên Trảm điện còn muốn phức tạp hơn nhiều.
Sau khi đi ra Sở Nam liền tham gia vào công trình bố trí lại Thiên Võ điện, trận pháp, Phù thuật vân vân đều là vắt óc mà làm ra, ngoài ra mỗi ngày hắn còn rút ra chút ít thời gian ở cùng phụ mẫu, Điệp Y. Điệp Y đang đắm chìm vào trong khối ngọc thạch phát ra thanh âm kia, không chỉ có nàng mà còn có Nhược Tuyết, Thẩm Mạch Hân, đôi tỷ muội Hề Hề cũng đều tu luyện tới mức mất ăn mất ngủ. Tiểu Hắc cho Điệp Y khối ngọc thạch, Chiến Thần cũng mang về cho đám người Nhược Tuyết ít lễ vật, cũng không biết Chiến Thần kiếm ở đâu ra được.
Đồng thời, Điện chủ cũng đem phương pháp khởi động Truyền Tống trận dạy cho đám người Sở Thiên Phong, Truyền Tống trận ngoại trừ tại thời khắc nguy cấp mở ra, đến thời điểm Chư Thiên bỉ tái bọn hắn cũng muốn đi.
Bên trong bố trí còn có sự kiện khiến cho Điện chủ khiếp sợ vạn phần, đó chính là Hộ Võ Uy Quang trận. Vốn căn cơ của nó đã bị Lôi Ngoan huỷ diệt, không thể kích phát ra được Hộ Võ Quang Uy nhưng mà Tiểu Hắc lại đem Hộ Võ Quang Uy trận lần nữa kích phát ra.
Tuy Hộ Võ Uy Quang trận lúc sau không giống như trước, có thể bao trùm toàn bộ Thiên Võ đại lục nhưng mà trong phạm vi ngàn dặm Thiên Võ điện đều bị Hộ Võ Uy Quang bao phủ vào trong, còn uy năng hạn chế thực lực của võ giả đến từ bên ngoài so với trước còn muốn mạnh hơn!
Điện chủ thấy thế liền lập tức liên tưởng Sở Nam cùng Tiểu Hắc đến từ Cực tây chi địa, trong nội tâm xuất hiện nghi vấn:
"Lúc trước khiến cho ta bói toán thất bại, mai rùa bị nghiền nát có phải hay không chính là con thỏ trước mặt?"
Trong miệng lại hỏi thẳng Sở Nam:
- Con thỏ này lai lịch ra sao?
- Ta cũng không biết.
Sở Nam lắc đầu, hắn xác thực không rõ lai lịch chính xác của Tiểu Hắc.
Tuy không biết nguyên nhân bên trong nhưng Hộ Võ Uy Quang này xác thực rất hữu dụng, trình độ đảm bảo an nguy của người bên trong Thiên Võ điện được gia tăng lên một mức lớn.
Một tháng sau, tất cả chuẩn bị đã hoàn thành, hơn ba mươi con mèo nhỏ toàn bộ hộ vệ tại Thiên Võ điện, lên đường chỉ có Hành Giả, Cửu Võ, Chiến Thần, tự nhiên còn có Sở Nam, Tiểu Hắc.
Đám người Tứ Quý bị lưu lại Thiên Võ điện, dù sao Thiên Võ điện cũng cần có người toạ trấn, hơn nữa tu vi của đám người Tú Hoa Nương, đến lúc cần bọn hắn có thể vòng qua Toả hải bí cảnh đến Chư Thiên tổng điện. Về phần Cửu Võ là do hắn mãnh liệt yêu cầu, muốn rèn luyện kiếm của hắn.
Trên đường đi, Sở Nam cũng không có nhàn rỗi, hắn mang theo Cổ bảo trên đám người Tề gia thiếu chủ, còn có Cổ bảo Triệu Hữu lưu lại, vận dụng Ích Mạch Quyết luyện hoá thành Tinh thần khiếu huyệt, dùng tiếp nhận tinh thần uy năng, rèn luyện thân thể.
Mấy ngày sau, hắn đã luyện hoá ra được mười một cái Tinh thần khiếu huyệt thì mới chấm dứt, trong thân thể hắn lúc này đã có được bảy mươi hai cái Tinh thần khiếu huyệt, năng lượng xuất nhập, khiếu huyệt vận chuyển, tinh thần uy năng nhập thể, bảy mươi hai khoả tinh thần mang đến cho hắn áp lực, hắn rất hưng phấn.
"Dùng tài liệu bố trí không được Tinh Thần trận, vậy lấy thân thể ta làm cơ sở, bố trí ra một cái khiếu huyệt Tinh Thần trận."
Suy diễn kinh mạch, thí nghiệm biến dị phù văn vẫn không có bỏ qua.
Không thể bỏ qua chính là luyện khí, tuy Sở Nam không có đặt tài liệu lên trên khoả vẫn tinh nhưng hắn lại lấy tay làm thạch, một tay nâng tài liệu một bên tế ra thần hồn, không ngừng tôi luyện!
Ngoài ra, ven đường gặp được Thuỷ hồn, Hoả hồn, các loại Ngũ hành hồn Sở Nam đều không có buông tha, toàn bộ thôn phệ. Có Tiểu Hắc bên người, những cái Ngũ hành hồn kia đều không thể chạy thoát được. Bất quá, danh sơn sông rộng, hoa cỏ cây cối thai nghén ra linh hồn vẫn tương đối ít ỏi.
Còn có thứ không thể buông tha chính là năng lượng chi vật, tất cả năng lượng chi vật bị bắt gặp đều rơi vào bụng Tiểu Hắc!
Tốc độ một đoàn người Sở Nam, Chiến Thần rất nhanh, lộ trình trước kia cần một tháng bôn ba hiện tại chỉ cần có mười năm ngày, bởi vậy rất nhanh đã đi tới Tinh Bảo các.
Quỷ keo kiệt gặp chủ nhân trở về liền mừng rỡ không thôi, trong nội tâm hô thẳng lên chủ nhân trở về quá kịp thời rồi, nhưng hắn không có lập tức nói ra mà đem bảo bối một mực chuẩn bị toàn bộ móc sạch ra.
Từ khi Tinh Bảo các dưới sự trợ giúp của Sở Nam vượt qua cửa ải khó khăn, tìm được đường sống trong chỗ chết, tăng thêm không ít cường giả bị buộc phải gia nhập vào, Tinh Bảo các hiện tại thế lực thật lớn, những gia tộc, tông phái dựa vào Tinh Bảo các đã phân ra, lan tới các châu khác, mà ngay cả Càn Thương châu cũng có thế lực của Tinh Bảo các.
Một chỗ tốt do thế lực bành trướng chính là trong thời gian ngắn nhất, hiệu suất sưu tập bảo bối tăng mạnh, bất quá lúc này lại không có tìm thấy một khối vô danh lệnh bài nào, cũng không có khối cốt đầu nào. Bất quá, Tinh Bảo các ngược lại thu thập được chút ít tin tức, ví dụ như Càn Thương châu xuất hiện di tích, ví dụ như Cốc Hi Đan lúc này đang đặt chân tới một phân các của Tinh Bảo các, còn có một nữ tử cầm sáo đang loay hoay tại các toà đại thành, giống như đang tìm kiếm cái gì đó...
Sau khi xem xong những tin tức này Sở Nam lấy đi tài liệu luyện khí cùng thảo dược, năng lượng chi vật mà Tiểu Hắc có thể nuốt được xong một đoàn người lại chuẩn bị lên đường, mà quỷ keo kiệt còn nói thêm:
- Chủ nhân, ngài có thuận đường đi qua Sơn Hải châu?
Sở Nam nhìn về phía Hành Giả, Hành Giả lại để cho quỷ keo kiệt lấy ra địa đồ, sau khi nhìn mấy lần liền nói ra:
- Không tiện đường, bất quá cách lộ tuyến của chúng ta không quá xa, qua lại một chuyến không có mất bao nhiêu thời gian.
Quỷ keo kiệt đại hỉ, vội hỏi:
- Chủ nhân, người có thể hay không rút ra chút ít thời gian, Tinh Bảo phân các tại Sơn Hải châu gặp đại phiền toái, Võ Tổ cường giả đi theo đã bị chém giết, từ đó có thể thấy được thế lực đối phương rất cường đại, phân các đã hướng tổng các cầu cứu nhưng chúng ta bây giờ vẫn còn chưa có phái người qua, có lẽ đã không còn kịp rồi, kính xin chủ nhân...
- Sơn Hải châu sao? Ta nhớ rồi.
- Cảm ơn chủ nhân.
Quỷ keo kiệt thở dài một hơi, Sở Nam vung tay, cười nói:
- Quỷ keo kiệt, nhiều bảo bối như vậy ngươi cam lòng đưa cho ta sao? Không đau lòng sao?
- Đương nhiên đau lòng!
Quỷ keo kiệt bật thốt ra, nói xong hắn lập tức cảm thấy không đúng, vội vội vàng vàng mà chuyển lời nói ra:
- Chủ nhân từng nói qua, có thể cho ta thu được càng nhiều bảo bối hơn, ta cũng đã cam lòng rồi.
- Chỉ sợ là ngươi không dám bỏ ra a.
Sở Nam cười nói:
- Quỷ keo kiệt, hảo hảo kiên trì đi, sẽ có một ngày nào đó ta sẽ cho ngươi mỗi ngày sinh hoạt đều ở trong bảo bối, chính thức vô cùng vô tận bảo bối.
- Thật sự?
- Ta lừa ngươi sao?
Sở Nam hỏi ngược lại một câu.
Lúc quỷ keo kiệt kinh hỉ tới không biết làm sao thì một đoàn người Sở Nam đã xuyên qua tầng mây mà đi rồi. Sở Nam nói ra câu kia cũng có căn cứ của nó, căn cứ chính là hắn luyện đan, luyện khí!
Mọi người hướng về Sơn Hải châu mà đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.