Mười ngón chụp tới hòn đá, cương trảo mạnh mẽ, mười ngón truyền đến thanh âm "răng rắc"!
Tề gia thiếu chủ vội vàng muốn thoát thân rời đi nhưng lại phát hiện tốcđộ của hắn so với khoả vẫn tinh còn muốn kém hơn, lại phát hiện ra đốimặt với khoả vẫn tinh hắn tựa hồ ngoài đón đỡ ra thì không còn phươngpháp nào khác!
Ngạnh kháng!
Chỉ trong trong tích tắc tiếpxúc quang quyển phòng ngự của Tề gia thiếu chủ trong chốt lát toàn bộvăng tung toé, mà ngay cả thiếp thân bảo y cũng vỡ thành mảnh vụn!
Tề gia thiếu chủ trọng thương!
Đúng lúc này, Tề gia thiếu chủ mới hiểu được vì cái gì thời điểm Sở Nam xuất ra tảng đá kia lại cố sức như vậy, nguyên lai không phải là làm trò gìmà do thực lực không đủ, quả thật tảng đá kia quá nặng rồi. Cứ vậy, Tềgia thiếu chủ bị khoả vẫn tinh đẩy lui nhanh về phía sau, bước chânkhông cách nào dừng lại được.
Lưu lão thấy vậy không thèm để ýtới móng vuốt của hai con mèo nhỏ trảo vào huyết nhục nữa mà vội vàngphi thân tới, dùng hết toàn lực ngăn cản hòn đá lại. Đáng tiếc, cho dùhai người dốc toàn lực thì vẫn không thể ngăn cản nổi thế xông tới củahòn đá!
Cảm giác được xương sườn ở giữa ngực và bụng có vài câyđã bị đụng cho gãy, Tề gia thiếu chủ hai chân run rẩy một cái, bị doạcho tới tiểu tiện khó khống chế nổi rồi.
Lúc này, Tề gia thiếu chủ đã quên đây chính là sự tình càng thêm mất mặt, càng thêm xấu hổ, chỉ là hắn không ngừng hô hoán:
- Mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448281/chuong-1624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.