Lôi Ngoan đã từng cùng Chiến Thần giao thủ, cây côn kia cũng đã từnggặp, nhưng khi đó cảm giác của hắn tuyệt đối không phải là pháp bảokhông thể không địch nổi!
Mà giờ khắc này...
Tuy rằng hắnkinh hãi, tuy cánh tay vẫn còn run rẩy nhưng hắn vẫn không ngừng tế raKim sắc lôi đình đánh về phía Chiến Thần. Chiến Thần không có hắc độngcủa Sở Nam thôn phệ Lôi đình nhưng mà Chiến Thần không chút né tránh,nhận lấy nỗi đau Lôi đình oanh thân, hắn chỉ đem Kình Thiên chiến cônnện xuống!
Một bên, lông mày Triệu Hữu càng nhíu càng chặt, ánhmắt tập trung vào cây côn trong tay Chiến Thần, hắn cố sức nghĩ đến vậynày là thứ gì.
Đám người Điện chủ thu được một cái kinh hỉ sâusắc, Cửu Võ vẫn còn quan sát "kiếm" của hắn, vốn lúc trước muốn bắntrúng Lôi Ngoan nhưng mà Lôi Ngoan lại phản công, khoảng cách lại kéo xa ra, giờ phút này kiếm kia vẫn đang tiếp tục tiến về phía trước...
- Phanh!
Kình Thiên chiến côn nện xuống, Lôi Ngoan vội vàng cản lại, bị một côn quétsang một bên, đồng thời hắn cũng nhìn ra thế cục của Chiến Thần. Lậptức, thi triển ra Lôi đình ẩn chứa quy tắc, khí tức huỷ diệt không ngừng bổ về phía Chiến Thần, nói:
- Côn của ngươi, quả nhiên là đồ tốt, ta muốn rồi.
Dứt lời, Lôi Ngoan không có dây dưa cùng Chiến Thần nữa mà chỉ đem Lôi đình vây khốn lấy Chiến Thần, hắn muốn trước tiên giải quyết Sở Nam đại biến số này trước, còn lại đấy, bất kể là Chiến Thần hay Thiên Võ điện, hoặc là cây côn kia, đều dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448257/chuong-1600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.