Chương trước
Chương sau
- Kim quy tắc chi ý, bản chất tự nhiên, ngưng tụ, thai nghén, sắc bén vô cùng.
- Hoả quy tắc chi ý, trong tự nhiên, bá đạo có thiêu đốt vạn vật, nhu hoà lại mang đến ánh sáng, xúc trưởng tân sinh (thúc đẩy sự sống).
- Mộc quy tắc chi ý, hạt giống, mọc rễ, đâm chồi, ra lá, phát triển, lárơi, tích súc, chờ đợi một vòng trọng sinh mới, hoặc là nở hoa, kết quả, mặc kệ như thế nào, đều trong cái vòng luẩn quẩn sinh trưởng cùng tửvong!
...
Sở Nam thầm nhủ trong lòng những lĩnh ngộ củađám người Thành Cực, bất kể là phẫn nộ hay là gào thét, tất cả đều làmột bộ phận của tự nhiên, Kim có muôn vàn thế, Hoả có vạn biến ý, Thuỷ,Thổ, Mộc đều có rất nhiều "thế", ẩn chứa các loại ý.
Như Tam Thiên Nhược Thuỷ, chỉ có một hồ lô!
Nói như vậy, có mà chỉ có một hồ lô!
Đương nhiên, tình huống không tầm thường cũng có, ví dụ như Sở Nam, hắn hiện tại đã uống ba hồ lô rồi!
Uống nhiều mới có lợi, cũng có chỗ hại.
Mày kiếm Sở Nam nhíu chặt lại, hắn hiện tại đang nghĩ tới làm cách nào làmNghịch, Bá, Diệt tam thế chuyển hoá thành Nghịch, Bá, Diệt chi ý. Nghĩtới Xuân Hạ Thu Đông Tứ Quý thi triển ra, nghĩ tới Hàn Ngọc Lam ViêmVương Hoả tạo ra Băng Viêm đảo, nghĩ tới tràng cảnh cây cỏ sinh trưởngtới chết héo, thậm chí còn có khoả vẫn tinh kia...
Nghĩ càng ngày càng nhiều Sở Nam không tự chủ được mà nói nhỏ:
- Bất kể là Thuỷ Hoả hay Kim Thổ Mộc, kể cả người, kể cả tinh tú, hếtthảy đều có chung kết, đều chạy không khỏi hai chữ "sinh tử"!
- Sinh...
- Tử...
Sở Nam nghĩ đến đây lại có cảm ngộ, cảm giác giống như bắt được cái gì đónhưng khi chú tâm lại thì không còn cảm giác được. Sở Nam có chút chánnản nhưng cũng không chìm đắm vào trong đó, hắn tiêu sái nói:
- Xem ra tích luỹ của ta còn chưa đủ a!
Sau đó, Sở Nam bắt đầu vào suy tư sự tình nên tiến hành trong cơ thể, Thể nội không gian!
- Thể nội không gian, mở ra ở đâu đây?
Sở Nam tự hỏi chính mình, trước tiên hắn nghĩ đến chính là đan điền.
- Dù sao bên trong đan điền của ta có không ít thứ, dứt khoát đem nó biến thành Thể nội không gian cũng ổn, chỉ là làm như thế nào đây?
Lúc trước, Pháp Phàm cũng không có nói rõ ràng, Sở Nam ngoại trừ biết bốnchữ "Thể nội không gian" ra thì chỉ còn câu nói kia "tàng thiên tàngđịa, tàng nhật nguyệt tinh tú, tàng Thương khung vạn vật" rung động raliền không còn cái gì khác nữa, thuộc về loại thứ tự mình sờ soạng mòra.
- Mở ra như thế nào đây?
Sở Nam bỗng dưng nghĩ đến Ích Mạch Quyết mà hai mắt sáng ngời.
"Có thể ích mạch, có thể hay không cũng có thể ích không gian dây?"
Sở Nam lần nữa chăm chú suy tư từng bước từng bước trong Ích Mạch Quyết, ý đồ từ bên trong đó tìm được điểm mấu chốt!
Sau khi xuyên qua trong hư không thứ nguyên gần mười vạn dặm Sở Nam đã cóchút ít hiểu ra, mấu chốt chính là đem Ích Mạch Quyết dùng để mở rakhiếu huyệt. Mặt khác, còn một con đường khác, chính là tìm ra TiêuThiên tháp!
Sở Nam thở ra một hơi thật dài, nghĩ đến bộ dáng Tiêu Thiên tháp, toàn tâm toàn ý bắt đầu "quan tưởng"...
Cùng lúc đó, Tứ Quý, Cửu Võ che chở cho đám người phụ mẫu Sở Nam đang trảiqua một hồi kinh nghiệm huyết tinh, mà đối thủ của bọn họ lại là ba gãThượng Tổ cảnh cường giả. Nguyên nhân gây ra rất đơn giản, bọn hắn coitrọng tỷ muội Hề Hề, cũng không phải vì sắc đẹp của hai nàng mà vì huyết mạch, bọn hắn nói muốn mang các nàng về để kích phát ra huyết mạch củacác nàng!
Tỷ muội Hề Hề ngược lại cũng muốn rời đi vì không muốnliên luỵ đến phụ mẫu Sở Nam, nhưng mà Sở Thiên Phong lại không đám ứng,một hồi ác chiến cứ như vậy mà triển khai. Tứ Quý cùng Cửu Võ xung phong liều chết, còn đám người Sở Thiên Phong, Như Tuyết lại không ngừng đempháp bảo Sở Nam lưu lại kích nổ...
Ba gã Thượng Tổ cảnh cường giả thực lực bị áp chế không ít, Tứ Quý, Cửu Võ cũng dùng hết toàn lựcnhưng đánh không lại ba người. Cũng may Sở Nam có lưu lại át chủ bài, vô số kể pháp bảo được ném ra, thật sự khiến cho ba gã Thượng Tổ cường giả phải luống cuống tay chân.
Khiến người ta kỳ quái chính là ba gã Thượng Tổ cường giả này không có thân dung hư không thứ nguyên, khôngbiết nguyên nhân có phải là do tới gần Thiên Võ điện hay không mà Thiênbiến mang đến ảnh hưởng càng thêm lợi hại. Mặc dù như vậy, theo thờigian trôi qua, tình cảnh của hai người Tứ Quý càng ngày càng trở nênnguy hiểm.
Tứ Quý không cần mạng thi triển ra đại chiêu của hắn,năng lượng theo đó càng ngày càng ít đi. Ngay tại lúc một gã Thượng Tổchụp vào đan điền của hắn, hắn liền thiêu đốt tính mạng mà đánh ra mộtkích khiến cho người này bị thương nặng nhưng lại không giết được. Thờiđiểm lần thứ hai bị tập kích hắn không còn cách nào chống lại được, vôkế khả thi nhưng hắn lại không có nhận mệnh, hắn vẫn còn liều. Người kia năm ngón cắm vào trong huyết nhục của hắn, lúc muốn đem đan điền củahắn phá đi thì cỗ năng lượng khổng lồ này lại khiến cho Xuân Hạ Thu Đông của hắn hoàn toàn dung hợp lại với nhau, không phân biệt nữa, hoặc nóilà tuỳ thời tuỳ chỗ đều là Xuân nhưng cũng là Hạ, là Thu, là Đông...
Ngay lập tức, uy năng bộc phát, Tứ Quý thành công bước qua nửa bước cuốicùng, tiến nhập cảnh giới Bán Tổ mà chém giết người đang trảo tới đanđiền của hắn. Đáng tiếc là Tứ Quý chỉ mới bước qua một bước kia, thờigian lại không dài cho nên liền bị một tên Võ Tổ bên cạnh đem hắn đá rangoài, rơi vào cảnh hấp hối.
Mà Cửu Võ, tình huống so với Tứ Quycòn muốn thảm hơn, vốn hắn định trở lại Thiên Võ điện mới huỷ đi Kiếmkhí quy tắc của hắn, muốn sáng tạo ra Quy tắc thuộc về mình, nhưng màthế cục quá mức nguy hiểm, vì ngăn cản tên Võ Tổ kia Cửu Võ liền kích nổ toàn bộ Kiếm khí quy tắc của mình, triệt triệt để để làm ra một lầncông kích khiến cho tên Võ Tổ kia thụ một cái trọng kích. Tên kia giậndữ, lúc lập tức đánh tới, Cửu Võ không còn lực ngăn cản thì Sở ThiênPhong xuất ra một phần ba pháp bảo mới cứu được hắn...
Chỉ là, thế cục càng thêm nguy hiểm.
Ngay tại lúc pháp bảo trong tay đám người Sở Thiên Phong càng lúc càng ítthì một cái thân ảnh tóc vàng gấp rút chạy tới, hai gã Võ Tổ kinh hãi,vội vội vàng vàng muốn lui lại nhưng đã muộn. Lão giả tóc vàng chỉ dùngmột lần xuất thủ duy nhất liền bắt sống hai người này.
Tứ Quý cùng Cửu Võ nhìn thấy lão giả tóc vàng đến, chỉ kịp nói ra nửa câu "Điện chủ, bảo vệ tốt..." liền lâm vào hôn mê.
Lão giả tóc vàng một tay bắt lấy toàn bộ đám người Sở Thiên Phong bay lên trời, xuyên mây mà đi.
Tại Càn Thương châu, một cái tin tức kinh thiên xuất hiện, lại phát hiện ra một cái di tích.
Chúng võ giả nghe được nhao nhao mà tới, ở trong đó còn có Tư Đồ Dật Tiêu. Mà Tư Đô Dật Tiêu lại đem hồ lô Sở Nam đưa cho coi như dụng cụ pha rượu!
Hạo Lưu châu, Tử Mộng Nhân đang cùng Bổn hùng truy tung một cây thảo dượcbiết chạy, cây thảo dược này kỳ quái vô cùng, lá cây giống như từng ngọn lửa. Ngay lúc truy được nửa đường Tử Mộng Nhân cùng Bổn hùng lại ngừnglại, bởi vì có một người chặn đường của hai người.
Người này, tản ra khí tức lại khiến cho Tử Mộng Nhân run rẩy không thôi, tu vi của hắn đúng là Chân Tổ cảnh, người này muốn nàng làm thị nữ cho hắn, ánh mắtcủa hắn một phần luôn đặt trên người nàng, một phần lại đặt trên gốc cây kia.
Tử Mộng Nhân cùng người này thực lực khác biệt như đêm với ngày, nhưng mà Tử Mộng Nhân lại tiên hạ thủ vi cường!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.