Chương trước
Chương sau
Kim y nhân liều mạng nghĩ muốn dùng tốc độ nhanh nhất, dùng máu huyết đem thân thể hoá thành Kim sắc lôi đình.
Sở Nam đã ở thế liều mạng, súc tích năng lượng, thấy trạng thái của kim ynhân Sở Nam rất rõ ràng, đợi khi kim y nhân hoàn toàn hoá thành Kim sắclôi đình vậy thì hắn sẽ chạy mất. Tuy rằng Sở Nam biết chém giết kim ynhân rất khó, người như vậy sẽ không phải là không có một hai chiêu bảomệnh, nhưng mà hắn cũng muốn kim y nhân phải trả một cái giá thât lớnmới được!
Thời gian chỉ trong một lần hít thở nhưng hai người đồng dạng cảm thấy giống như trôi qua thật lâu.
Một nửa thân thể kim y nhân đã hoá thành Kim sắc lôi đình, mà tốc độ hoá thành Lôi đình càng lúc càng nhanh.
Ánh mắt Sở Nam lăng lệ, ngón tay vũ động, lập tức một cái phù văn loè loè trôi nổi trên hư không.
Ngay lúc Sở Nam phun ra một chữ "định" thì mồ hôi trên mặt đã tuôn rơi, hoạra cái phù văn này thật sự là khó khăn vô cùng, hơn nữa cái phù văn nàylại là Định Thân Phù Văn không hoàn chỉnh.
Tuy là Định Thân PhùVăn nhưng kim y nhân suy yếu, cùng Sở Nam so sánh chỉ có hơn chứ khôngkém, bởi vậy tốc độ hoá thành Lôi đình không thể không đình chỉ. Đồngthời, cũng bởi vì hoạ ra Định Thân Phù Văn uy lực không đủ cho nên conmắt của kim y nhân vẫn còn có thể cử động được, miệng vẫn còn có thể nói ra...
- Ngươi nếu dám lấy đi y phục của ta, ngươi sẽ phải hối hận!
Sở Nam cười cười:
- Nếu ta không lấy đi y phục của ngươi, đó mới chính là vô cùng hối hận!
Dứt lời, Sở Nam đem Tu La Ngục thi triển tới mức tối đa, quấn lấy Kim Ngoan Lôi Y vẫn còn chưa hoá thành Lôi đình kia!
Cuốn được một vòng, trong nội tâm Sở Nam lại nảy sinh một cái ý tưởng.
"Thần niệm có thể tác động lên thực thể, vậy dùng Thần niệm hoạ phù có lẽ sẽ không có vấn đề gì a!"
Nghĩ vậy, Sở Nam cực độ suy yếu lại hoàn toàn trở nên hưng phấn, lập tức bắt tay vào kiểm nghiệm thực tế.
Thần niệm cùng tinh thần lực dung hợp Sở Nam căn bản là không cần cố ý điều động, chỉ cần khu sử thần niệm ra hoạ phù.
Sở Nam muốn hoạ ra phù văn, rất đơn giản, chỉ là Bạo Phù Văn!
Chỉ vẻn vẹn trong một phần ngàn cái nháy mắt, Bạo Phù Văn chỉ còn lại mộtnét cuối cùng, nhưng mà Sở Nam cũng không có nhìn thấy nó huyền phù trên không trung. Trước kia, bất kể là vẽ lên bùa, lên thân người hay làtrong hư không, thì đều có được phù quang lóng lánh, Phù văn hiện ra.
"Ý nghĩ thật tốt, sự thật há lại dễ dàng như vậy, tốt đẹp như vậy?"
Sở Nam thầm nghĩ.
Chứng kiến uy năng Định Thân Phù Văn mất đi kim y nhân lại gia tốc tốc độ hoá thành Lôi đình, Sở Nam nghĩ muốn hoạ ra Định Thân Phù Văn lần nữa nhưng đã không còn thời gian, không còn đủ năng lượng, Sở Nam chỉ còn cáchdốc sức liều mạng cắn xé một nửa kiện Kim Ngoan Lôi Y kia.
- Vô luận ngươi có bao nhiêu át chủ bài, đều vô dụng...
Kim y nhân chỉ còn lại một cái đầu cười nói, Sở Nam liếc mắt một cái, khống chế thần niệm đem một nét cuối cùng trong Bạo Phù Văn vẽ ra. Vừa vẽxong, một tiếng "oanh" kinh thiên động địa vang lên.
Trong tiếngnổ, kim y nhân hoá thành một đạo lôi đình mà xuyên phá qua, biến mấtkhông thấy bóng dáng. Mà Sở Nam lại bị cỗ năng lượng bạo tạc này đẩy lui ra phía sau mấy ngàn thước, máu tươi cũng phun ra vài ngụm, ngã xuống.
Nhưng mà, trong lỗ tai Sở Nam chỉ có tiếng nổ kia vang vọng, trong nội tâm hưng phấn mà la to lấy:
"Thành, thực sự thành công, thần niệm cũng có thể hoạ phù? Chuyện này..."
Dùng thần niệm hoạ phù mang tới chỗ tốt vô cùng, Sở Nam chỉ suy nghĩ mộtchút liền minh bạch tất cả, ý nghĩa của thần niệm hoạ phù không giốngnhư bình thường.
"Lúc phù thành ngoại trừ thần niệm chấn động raliền không có dấu hiệu gì khác, nếu có thể đem thần niệm, tinh thần lựcchấn động che dấu đi, đây mới chân chính là giết người trong vô hình a!"
Thật vất vả Sở Nam mới tiêu hoá được cái tin tức này, sau đó, một đôi mắtsáng ngời nhìn chằm chằm vào một nửa kiện Kim Ngoan Lôi Y trôi nổi kia.
Sở Nam khống chế thần niệm, đem nửa kiện Kim Ngoan Lôi Y kia thu hồi lại, hắn thì thầm:
- Kim Ngoan Lôi Y mạnh như vậy như thế nào lại bị xé thành hai nửa đây?
Sở Nam nghĩ tới hình ảnh lúc Bạo phù văn nổ tung, kim y nhân lại đang thi triển bí pháp Lôi Độn.
- Nguyên nhân chính là trong lúc đó sao?
Ngay lập tức lông mày Sở Nam giãn ra, nói:
- Nghĩ nhiều như vậy làm gì, quan trọng nhất là đã có được nửa kiện Kim Ngoan Lôi Y tới tay.
Lập tức, hai mắt hắn lại phát sáng lên, bởi vì hắn nhìn thấy nửa kiện KimNgoan Lôi Y này đang tự động khép lại, Sở Nam sợ hãi thán phục mấytiếng, khẳng định nói:
- Kim Ngoan Lôi Y cường đại như vậy chỉ đủ cho ta mở ra một đường kinh mạch thôi sao?
Sau đó, Sở Nam nhận lấy Kim Ngoan Lôi Y, thì thầm:
- Lần sau gặp lại, ta cũng sẽ không bị ngươi truy sát như vậy!
Thân thể Sở Nam vẫn không thể cử động được, nhưng mà Sở Nam không có lãngphí thời gian, trong đầu suy diễn ra kinh mạch của đệ thất chuyển trongCàn Khôn Cửu Chuyển, Tinh thần lực chuyển. Đồng thời, hắn còn đem thầnniệm, tinh thần lực, linh hồn tiến vào trong trữ vật yêu đái, vòng quanh khoả vẫn tinh mà tiến hành rèn luyện.
Tại một nơi khác, kim ynhân đã thoát đến một địa phương không rõ, nhìn vết thương chồng chấttrên người mà tức giận không thôi, càng làm cho hắn tức giận chính làKim Ngoan Lôi Y vậy mà lại bị Sở Nam đoạt mất đi một nửa.
Đối với chuyện này, kim y nhân cũng nghĩ mãi khôn rõ, hắn thầm oán trong đầu:
"Dám thu lấy đồ của ta thì phải có giác ngộ nhận lấy cái chết..."
Niệm xong câu này kim y nhân không khỏi nghĩ đến Tử sắc lôi đình Sở Nam đang nắm giữ kia, nghĩ tới đây phẫn nộ của hắn bốc thẳng lên cửu trọngthiên, nghĩ tới lần sau cùng Sở Nam chém giết, lập tức tiếng sấm gàothét không thôi.
- Nếu không phải thực lực của ta bị hạn chế, ta sớm đã chém giết ngươi rồi!
- Nếu không phải máu của ta thi thoảng dị động, ngươi đã bị chết ngàn vạn lần!
- Nếu không phải...
- Kim Ngoan Lôi Y liên hệ tới bổn mạng của ta, chờ ta khôi phục thực lựcxong liền triệu hoá nó, nó sẽ trở về, hi vọng ngươi hảo hảo bảo tồn chota, nếu hư hỏng một tia ta liền đem ngươi đẩy vào luyện ngục chi lộ!
...
Phát tiết một hồi tâm tình kim y nhân thoáng giảm bớt một chút, sau đó mới tĩnh tâm tu luyện.
Sở Nam cùng kim y nhân đại chiến một trận đưa tới chú ý của không ítngười, nhìn thấy đám Kim sắc lôi đình quỷ dị kia không ít võ giả đềukinh hãi không thôi, ở trong đó có cả vị Triệu Hữu kia, Triệu Hữu mắtnhìn, miệng thầm thì:
- Vũng nước này, càng ngày càng đục rồi.
Dứt lời, Triệu Hữu đã nhanh chóng rời đi, Triệu Hữu không muốn dính nhânquả mà rời đi, còn một ít võ giả lại to gan lớn mật mà ẩn nặc chạy tới,bọn hắn đúng muốn đi xem chiến trường sau trận chiến, nhìn xem có haykhông chiếm được chút tiện nghi nào.
Sau một thời gian không chút động tĩnh, những võ giả này đều ầm ầm hướng chỗ nổ mạnh kia chạy tới.
Chiến Thần, cũng đang từ phía xa chạy đến!
Hồn Phiên lão tổ cùng Hoa Phượng sớm đã không biết trốn tới địa phương nào!
Trong vô tận hư không, tử y nữ tử dùng khổ nhục kế rốt cuộc tìm được một cơhội thoát thân, vừa thoát khỏi nàng lập tức chạy như điên tới Toả hải bí cảnh. Mà ngay lúc nàng vừa ly khai thì có một nam tử uy nghiêm vôthượng trầm giọng phân phó xuống:
- Tả Thủ, âm thầm bảo vệ tốt tiểu thư, còn tiểu tử kia, giải quyết đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.