Triệu Hữu trả giá một kiện Cổ bảo hạ phẩm cùng bốn kiện Tổ bảo đểrời đi. Ba người Hoa Phương đểu cảm thấy mình như đang nằm mơ, không tin Triệu Hữu đi thật. Nhưng khi vòng xoáy ở vị trí kia dần tan biến cũngđành tin tưởng Triệu Hữu đã rời khỏi.
Sở Nam quay đầu nhìn Hoa Phương:
- Ngươi còn muốn dốc sức liều mạng với ta sao?
- Ta…
- Vậy thì liều đi!
Lời nói Sở Nam vừa vang lên, Hoa Phương liền cảm thấy máu huyết trong cơthể sôi trào gấp đôi lúc trước, Diệt nguyên minh đằng biến từ một rừngrậm thành ba mảnh, năm mảnh, như bão cát, phô thiên cái điak, tu vị củahắn nhanh chóng hạ xuống.
Uy năng lúc trước đối phó với hai người giờ chỉ đặt lên thân khiến cho hắn càng rơi vào thế xấu. Giờ Hoa Phương đột nhiên hiểu ra câu nói của Triệu Hữu trước lúc rời đi. Trừ phi hắnkhông muốn sống nữa, bằng không nhất định phải nói nguyện ý, phải đápứng điều kiện của Sở Nam!
Mặt khác, Hoa Phương cũng cảm thấy Linh hồn xuất hiện dị động. Không cần nói nhiều, đây chính là công lao củaHồn Phiên lão tổ. Khuôn mặt Hoa Phương hiện lên vẻ thống khổ, cẩu khẩnnói:
- Ta lấy ra pháp bảo, được không?
- Ngươi cũng có cổ bảo?
- Không có.
Hoa Phương lắc đầu, bộ dạng như sắp khóc tới nơi, lấy toàn bộ bảo bối trên người ra, nói với Sở Nam:
- Ngươi xem, tất cả gia sản của ta đều ở trong này.
Sở Nam lướt qua, dựa vào khí tức hắn cảm thấy thanh Cuồng đao kia có phẩmgiai cao nhất, nhưng hắn chứng kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448201/chuong-1544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.