Huyết Vô Hối nhổ một ngụm máu xa hàng mấy trăm mét, những con thuyền ở xung quanh đều túm tụm lại, có không ít Huyết Ma tộc nhân mắt bắn huyết quang nhìn ngụm máu đó của Huyết Vô Hối, muốn hút lấy nó nhưng lại nhớ đến năm kẻ vừa nổ tung, đành mặc cho ngụm máu đó rơi xuống.
Không ít kẻ sợ chết, nhưng cũng không phải có kẻ không sợ chết. Huyết Ưng chính là một trong số những kẻ không sợ chết đó. Hắn bây giờ không chỉ gương mặt méo mó mà cả cơ thể cũng biến dạng trong đau đớn. Nhưng dù thế hắn vẫn vươn tay ra tóm lấy vài giọt máu để sau này dùng.
Đồng thời, mấy tên Huyết Ma tộc nhân hút nuốt máu của Huyết Vô Hối lại chết thêm vài ngườ nữa, mấy trăm Huyết Ma tộc nhân vây công Chiến Thần cũng chết kha khá, nhưng trên người Chiến Thần không có lấy một vết thương.
Cửu Võ vẫn không tham chiến, chỉ nhìn chăm chăm đám Huyết Ma tộc nhân đó.
Huyết Vô Hối không bận tâm những điều đó, như hắn không hề nhìn thấy gì vậy. Ánh mắt đầy sợ hãi, thân hình run rẩy, miệng không ngừng lặp đi lặp lại:
- Không thể nào, ta thi triển Huyết Ma Đại Pháp, sao có thể bị phản phệ? Dù là kẻ tu vi cao thâm thế nào, Huyết Ma của ta có vô dụng thế nào thì cũng không thể bị phản phệ, trừ phi kẻ đó, kẻ đó là…
Huyết Vô Hối đã sợ hãi đến mức không dám xưng bản vương nữa, Sở Nam cũng có chút hoài nghi, đang định ra tay trừ bỏ thì thứ uy năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448102/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.