Giọng của Hải Liệt Thiên vừa vang lên, Hải Kinh Thiên ban nãy còn vứt hết uy phong, cúi đầu nhận tội để mong thoát tội đã lập tức kích động. Bọn Hải Liệt Thiên xuyên qua bức tường nước vào đến Nam Mộng Đảo, ai cũng nhìn Sở Nam với ánh mắt đầy hung quang sắc lạnh.
- Lão tổ, chính tên tiểu tử này nói muốn tiêu diệt Hải gia.
Hải Kinh Thiên chỉ Sở Nam, rồi thêm mắm dặm muối nói Sở Nam sỉ nhục Hải gia thế nào. Hải Kinh Thiên cũng không ngờ Hải Liệt Thiên lại đến đây, dường như sợ Hải Liệt Thiên truy cứu vấn đề của mình, tiền chuyển sự chú ý sang Sở Nam.
Sở Nam nhìn mấy người bọn Hải Liệt Thiên:
- Ta nói đấy thì sao?
- Mẹ kiếp…
Hải Chính An quát lên, nhưng mới được hai chữ thì bốp một tiếng vang lên trong tai hắn.
- Hỗn xược!
Tiếng quát lạnh lùng của Hải Liệt Thiên vang lên, thần niệm quét ra, sắc mặt đại biến, lập tức tái nhợt, hắn dường như không tin vào thần niệm của mình, quay lại nhìn thì thấy Thủy Hành Ngọc, Giáp Tất Võ và mấy Võ Thánh đều làm một động tác y hệt vậy.
Mọi người tưởng tiếng bốp đó chỉ là Sở Nam tát tai Hải Chính An để khiến Hải gia mất mặt. Nhưng ai ngờ lại không chỉ là tát tai mà lấy cả mạng của hắn!
Hải Chính An vẫn đứng đó, vẫn với dáng vẻ ngông cuồng đó, chẳng có gì thay đổi, duy chỉ có cái đầu trên cổ thì không thấy nữa, biến thành một đống huyết vụ.
Tất cả bọn Hải Liệt Thiên đều hít sâu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448098/chuong-1441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.