Chương trước
Chương sau
Năm mươi vạn trượng mặt đất, chẳng mấy chốc đã bị phá!
Chỉ với sức mạnh của con người tạo ra cái hố sâu vô tận chín vạn dặm, dù là Thiên Võ Thần như Phong Vĩnh Thành cũng thấy mệt, những người khác cũng không ngoại lệ. Cửu Võ hơi thở cũng đã nặng nề hơn, chỉ có Sở Nam là vẫn bình thường như không.
Có điều, khi nhìn thấy cảnh tượng dưới chín vạn dặm thì mọi sự mệt mỏi đã tan biến sạch sẽ. Đó là một quẩn thề núi kéo dài bất tận.
Trên đó có cây, có cỏ, cảm giác tạo cho người ta đó là nguy nga, hoành tráng.
Mãi lâu sau mọi người mới sực tỉnh, rồi nghĩ:
- Tại sao quần thể núi này lại ở dưới chín vạn dặm dưới đất?
Sở Nam lơ lửng trên không, quan sát phương vị của những ngọn núi kia, thỉnh thoảng lại đánh ta một quầng ánh sáng chiếu rọi bầu trời. Phá chín vạn dặm mặt đất không mất nhiều thời gian, nhưng Sở Nam quan sát, thắp sáng, thì mất cả một tháng trời!
Một tháng sau, mắt Sở Nam đầy tia máu, nhưng gương mặt đầy vui mừng, nhìn những ngọn ánh sáng chi chít kia, Sở Nam nghĩ bụng:
- Đến giờ những gì Cấm Vụ nói đều không sai. Chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín đốm lửa.
Nói rồi đột nhiên Sở Nam nhớ lại:
- Đều là chín, giờ bất luận là Thiên Võ Đại Lục hay Đồ Đằng Đại Lục đều dùng rất nhiều chín, đó là trùng hợp sao? Hay là số “chín” này có hàm ý gì đó? Trong tên Cửu Võ cũng có số chín…
Nghĩ đến đây, đột nhiên Sở Nam nhớ đến Tiểu Hắc, nhớ đến mười cái móng vuốt của Tiểu Hắc.
- Tiểu Hắc tại sao không phải chín mà lại là móng vuốt?
Đây đương nhiên là câu đó chưa có lời giải, Sở Nam cũng không nghĩ tiếp nữa. Hắn lấy ra một chiếc giới chỉ, sau khi truyền vào đó sinh mệnh lực thì cất lại vào Trữ Vật Yêu Đới. Trong chiếc giới chỉ đó là tiểu nữ hài đó, Sở Nam không thể lúc nào cũng truyền sinh mệnh lực vào cho tiểu nữ hài nên nghĩ ra cách bố trận trong giới chỉ, giống như Trữ Vật Trận trong Trữ Vật Yêu Đới vậy, rồi cất sinh mệnh lực trong đó cho tiểu nữ hài lúc nào cũng nhận được sinh mệnh lực.
Còn tại sao tiểu nữ hài lại ở trong giới chỉ thì Sở Nam cũng không nói rõ. Xong xuôi, Sở Nam ngẩng lên nhìn trời, trong đầu tính toán theo như Cấm Vụ nói, còn lấy ra sa bàn để tính.
Ba giờ sau, Sở Nam chỉ lên trời biến ra một màn nước phản ảnh cảnh tượng trên trời. Sở Nam chỉ một đoạn khoảng cách trên màn nước, nói với Phong Vĩnh Thành:
- Tạo một khe hở ở đây!
Phong Vĩnh Thành tuy không bị Sở Nam khống chế bằng Sinh Tử Quyết nhưng sau khi chứng kiến vô số thủ đoạn của Sở Nam, hắn không chút do dự, “rõ!” một tiếng rồi nhảy lên, một vài phút sau hư không đã xuất hiện một rãnh sâu.
Đến khi Phong Vĩnh Thành trở lại thì đã hai giờ sau, Sở Nam lại nói:
- Còn chỗ này nữa, bốn đường, theo hình chữ mễ (¬¬米)!
Rõ!
Sở Nam không ngừng tính toán, Phong Vĩnh Thành không ngừng tạo ra khe nứt, ba ngày sau, Phong Vĩnh Thành đã tạo ra chín mươi chín đường. Hắn cũng mệt nhoài, nhưng Sở Nam thì vẫn đang tính, có điều giờ đến lượt Thiết Thương Hùng làm việc.
Lại ba ngày nữa, một trăm linh tám khe nứt.
Phong Vĩnh Thành và Thiết Thương Hùng thay nhau, chín ngày sau, trên bầu trời đã có ba trăm sáu mươi khe nứt. Nhìn qua thì thấy là một mớ hỗn loạn, nhưng thần sắc Cửu Võ thì ngày một ngưng trọng, hắn mơ hồ cảm nhận được những khe nứt kia đang hình thành một đại trận. Mà trận pháp này hô ứng với những nơi có đốm lửa ở quần thế núi phía dưới.
Do biển đã biến mất, mặt đất sụt xuống chín vạn dặm, hư không lại bị rạch ngang dọc, cách nơi này đến mấy vạn dặm cũng cảm thấy một luồng khí tức nguy hiểm. Những người can đảm tiến lại gần, nhưng càng gần thì càng cảm thấy sinh mệnh sớm muộn gì cũng không giữ được. Cuối cùng thông tin truyền tới tai Thiên Dương Tử. Hắn lập tức nghĩ đến bọn Sở Nam, vội hạ lệnh không một ai được tiến về phía trước, nếu không, chết!
Tướng Hân lập tức phát quốc lệnh, lần này không một ai dám đi nữa. Đương nhiên, Thiên Dương Tử thì lại đến gần ven nơi đó. Mục đích một là muốn xem Sở Nam liệu có phá được Tỏa Hải Không Bình không, hai là để bảo vệ Nam Xuyên Châu, ai biết được sau khi Tỏa Hải Không Bình bị phá sẽ có biến cố gì.
Chỗ Sở Nam bên này, ba bảy hăm mốt ngày loáng cái đã qua, trên không trung đã xuất hiện thêm gấp đôi số khe nứt, đã có đến tám trăm đường rồi. Không gian lực tỏa ra vô cùng kinh người. Trước đó Phong Vĩnh Thành, Thiết Thương Hùng còn có thể đưa Sở Nam vào trong không gian năng lượng đó bày trận, nhưng giờ không nổi nữa, không gian lực như muốn nghiền vụn cơ thể họ ra.
- Còn mười đường nữa.
Sở Nam nói, nhìn Cửu Võ:
- Nhờ ngươi!
Cửu Võ cười:
- Ta cũng muốn chứng kiến kỳ tích!
Sở Nam lại vùi đầu tính toán, hắn lúc này đã gầy rạc hẳn đi. Bảy ngày sau Sở Nam chỉ ra vị trí của mười khe nứt trên màn nước, rồi truyền vào năng lượng hùng hồn vào không gian đó, giao cho Cửu Võ, bày ra Tam Thập Lục Bộ Tinh Thần Đại Trận rồi nói:
- Sau khi hoàn thành ngươi hãy xuống nhanh nhất có thể.
Cửu Võ gật đầu, nhận lấy đại trận không gian. Hắn biết tạo ra mười khe nứt này khó hơn, nguy hiểm hơn cả tám trăm khe nứt trước. Sở Nam nhìn thân ảnh của Cửu Võ, trong lòng nghĩ:
- Tám trăm mười đường, chín chín tám mốt, vẫn là số chín…
Lúc này Cửu Võ đã đến đúng vị trí, hấp lực của không gian xung quanh vô cùng hung tàn. Dù trận pháp không gian đã chống lại được quá nửa, nhưng Cửu Võ vẫn thấy đau đớn. Hắn nhắm mắt lại, rút bản mệnh kiếm chém liền chín nhát.
Chín khe nứt hiện ra!
Chín khe nứt vừa xuất hiện thi Cửu Võ lập tức cảm thấy như mình bị rơi vào một cái xoáy lốc. Hắn cảm thấy không gian lực trong khe nứt đó không giống bình thường.
Trong đầu Cửu Võ bất giác hiện lên bốn chữ “phá vỡ hư không”.
Còn khe nứt cuối cùng, Cửu Võ không ra tay tùy tiện, chịu đựng không gian lực đang tấn công, tích lũy sức mạnh và kiếm khí, ba phút sau, hắn hét lớn:
- Kinh Trập!
Một kiếm chém xuống, khe nứt cuối cùng xuất hiện ngay sau đó!
Cũng vào khoảnh khắc khe nứt cuối cùng xuất hiện, không gian trận quanh người hắn nổ tung. Tuy Cửu Võ đã gắng sức nhanh nhất có thể để rời khỏi đó nhưng vẫn bị không gian lực đánh trúng. Chỉ là kiếm khí mạnh mẽ lần này không chém được không gian lực, ngược lại bị nó đánh tan.
Tám trăm mười khe nứt tương ứng với chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín đốm lửa. Cả quần thể núi rung chuyển, trời đất đại biến, Tỏa Hải Không Bình cũng bắt đầu chấn động.
Còn tình hình của Cửu Võ thì vô cùng nguy hiểm!
Lúc này, Sở Nam bay ra từ trong Tinh Thần Trận, năng lượng chảy vào Kinh Mạch Chi Kiều, vận chuyển Thiên Nhai Chỉ Xích và Phù Dao Trực Thượng Cửu Vạn Lý, bay thẳng về phía Cửu Võ tựa đại bàng giang cánh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.