Chương trước
Chương sau
Liêm Nguyên muốn thừa dịp đem một tia liên hệ cuối cùng kia kích bạo Ác thú!
Nhưng ngay lúc hắn quát ra một chữ "bạo" thì Sở Nam đã đem Hồn Ấn Thủ hoàntoàn nhập vào trong cơ thể Ác thú, ngay lập tức khống chế Ác thú liềnthuộc về Sở Nam. Liêm Nguyên liên tục quát ra mấy chữ "bạo", nhưng Ácthú đều hoàn hảo không tổn hao gì.
Bất quá, sát cơ của hắn Ác thú lại cảm nhận được, nó quay đầu liếc Liêm Nguyên một cái, con mắt khiếnnười khác vô cùng thích thú kia rõ ràng trở nên vô cùng dữ tợn, hai đạoánh mắt bắn tới, Liêm Nguyên nhìn về phía ánh mắt kia sắc mặt liền trởnên cực kỳ khó coi, hắn hô lớn:
- Đừng!
Liêm Nguyên hô lên "đừng", bởi vì hắn thấy rõ ràng trong ánh mắt của Ác thú kia đã xuấthiện độc, độc kia tuy rằng yếu ớt nhưng tại thời khắc này, đối với hắnchính là "cọng rơm đè chết lạc đà"!
Nguyên bản, Liêm Nguyên còndùng hết toàn lực duy trì được Ác Phệ Tâm tràn ngập Tử khí, nhưng độcquang của Ác thú phóng tới liền đem thế cân bằng này phá vỡ.
Cân bằng vừa vỡ, kết quả không cần nói cũng biết.
Liêm Nguyên rống một tiếng cực kỳ lớn, nhưng mà độc quang kia vẫn đánh lênthân thể hắn, nhất thời, Ác Phệ Tâm không thể khống chế được mà phản phệ ngược trở lại, Liêm Nguyên một đời chơi với độc, cuối cùng lại chết bởi độc của bản thân.
- Cũng nên kết thúc rồi.
Sở Nam nhànnhạt nói ra một câu, năng lượng không hề có giới hạn điên cuồng tuôn ra, bốn đầu long kia thẳng đem một phiến thiên địa này che phủ lại mà trởnên tối sầm đi. Ngay lập tức, Sinh Tử chi long hợp nhất, Thuỷ Hoả chilong hợp nhất, Sinh Tử chi long nửa trắng nửa đen, Thuỷ Hoả chi long nửa hồng nửa trong suốt...
Cũng trong nháy mắt này, hai cái hạt châu kia cũng bị nuốt vào. Đằng Tín gặp chuyện ngoài tầm tay, bất đắc dĩ chỉ có thể kích bạo hạt châu, dùng thứ này tạo ra đại thương hại cho SởNam, sau đó hắn lại thoát thân bỏ chạy.
Nhưng mà, ý niệm này vừasinh ra thì một đạo Tử sắc thiểm điện bổ trúng người hắn, vừa vặn đemnăng lượng ngưng tụ trong cơ thể bổ cho nát bấy, một chữ ngay môi kiacũng bị đánh cho nuốt ngược trở lại, phun không ra được.
Bởi vìmột quyền Sở Nam đập tới, đập thẳng tới đan điền hắn. Lúc này, Đằng Tínmất đi năng lượng chèo chống thân thể, thân thể như mạn thiên hoa vũ màbay đầy trời. Đan điền nghiền nát, khoả nguyên hạch Võ Thần liền trở nên ảm đạm vô quang. Bất quá, bên trong vẫn là tinh hoa cả đời của ĐằngTín, không thể nghi ngờ khoả nguyên hạch này lần nữa bay về phía ThiếtThương Hùng. Thiết Thương Hùng vô cùng cao hứng mà nuốt vào, nuốt xongmặt mũi hắn lại tràn ngập vẻ ngưng trọng, khí tức muốn tấn giai từ trênngười hắn nồng đậm phát ra.
Sở Nam cảm giác được, hắn lớn tiếng hỏi:
- Chiến Thần, có đủ hay chưa? Không đủ ta lại lấy cho hai khoả?
- Tốt, lão đại.
Liêm Nguyên cùng Bốc Vô Toán nghe được câu trả lời của Thiết Thương Hùngxong liền cảm giác được tận thế đã đến, đã từng là tồn tại đỉnh phong,bọn hắn không muốn cứ như vậy mà uất ức chết đi, hai người đồng bệnhtương liên liếc nhau một cái, vậy mà nảy sinh ra một tia tỉnh táo. Sauđó, không hẹn mà cùng gật gật đầu.
- Ta dùng máu tươi cùng tínhmạng của ta thề, sau khi ta vẫn lạc, hết thảy mọi người ở đây đều sẽtrúng độc mà chết, tại đây đem...
Liêm Nguyên thần sắc ngưngtrọng, tựa như đang tiến hành một nghi thức nào đó, mà Sở Nam sau khinghe được câu trả lời của Thiết Thương Hùng xong trong tay liền ngưng tụ ra một thanh Thuỷ Hoả tương dung kiếm, dũng nhập lực lượng tinh thuầnmênh mông vào, nghĩ đến một kích cuối cùng của trưởng lão Kiếm Trảm phái ngày đó, còn có ba đạo kiếm khí của Đế Tôn, còn có chữ "Trảm" trongThiên Trảm điện kia...
Chém xuống một cái!
Nhất thời, Liêm Nguyên bị chém thành hai nửa, bất quá thân thể hắn lại nổ bung ra, toàn bộ hoá thành độc, mà độc này lại là vô hình vô sắc, không mùi không vịkhuếch tán ra. Chung quanh đám người Thiên Dương Võ Thần, Minh lão tổcũng xuất hiện khói độc, nhưng ngay lúc sát chiêu của hắn có hiệu lực,chỉ tiếc là hắn không thể chứng kiến rồi.
Sở Nam không có trựctiếp đem nguyên hạch của Liêm Nguyên ném cho Thiết Thương Hùng mà dùngSinh mệnh lực áp súc lại, đem tất cả độc tính hấp thu lại sau mới cấpcho Thiết Thương Hùng. Liêm Nguyên vừa chết, Độc pháp tắc lúc trước đánh tới Sở Nam cũng tiêu tán đi.
Trong nháy mắt Liêm Nguyên chết,Thần Lai Thuỷ hồn liền xuyên qua thân thể Bốc Vô Toán, Bốc Vô Toán mởlớn con mắt, trong ánh mắt đều một vẻ khiếp sợ, hắn cảm giác được linhhồn của mình cùng trước kia không giống nhau, hắn cũng cảm giác được hắn mất đi liên hệ với đan điền, căn bản là tự bạo không được.
BốcVô Toán không có giống với những kẻ phía trước, hắn không chết, tronglòng hắn dâng lên vô hạn cảm xúc phức tạp, Sở Nam không thèm xía tớihắn, chỉ một cái lắc mình hắn lại đứng trước mặt Đường Lang, Đường Langthét lên một tiếng "a" xong liền không quan tâm gì nữa mà hướng Cấm Vụphóng đi.
Nhưng vừa xông lên thì một tiếng "phanh" chợt vang lên, bức tường Cấm Vụ kia vậy mà lại tựa như tường đồng vách sắt, đem ĐườngLang chấn ngược trở về. Ngay lúc bắn ngược trở về, Đường Lang muốn quỳxuống đất cầu xin tha thứ.
Sở Nam giơ tay chém xuống, nguyên hạch của Đường Lang bị lấy ra, lần nữa rơi vào trong miệng Thiết ThươngHùng. Thiết Thương Hùng lần nữa gào lên thống khổ mà xông thẳng tớiThiên Dương Võ Thần, Thiết Thương Hùng cần chiến đấu, Thiên Dương VõThần còn chưa kịp từ trong cường thế của Sở Nam tỉnh táo trở lại liềngặp Thiết Thương Hùng đánh úp, hắn nhìn về phía Sở Nam, Sở Nam nói:
- Hắn gọi là Chiến Thần, hắn muốn cùng ngươi đánh một trận!
Thiên Dương Võ Thần minh bạch ý nghĩa trong đó, trong nội tâm xuất hiện mộttia tư vị không dễ chịu xông thẳng lên đầu, tôn nữ của hắn đã là thiêntài trong thiên tài, thật không nghĩ đến tiểu tử này lại càng thêm hunghãn doạ người, trọn vẹn tám gã Võ Thần lại bị hắn từng cái từng cái giải quyết một.
Nghĩ vậy, Thiên Dương Võ Thần không khỏi xuất hiện một tia lo lắng.
"Hắn mạnh mẽ như vậy, vậy Thiên Nhiên làm sao bây giờ?"
Thiên Dương Tử trước kia còn chưa có nghĩ qua, nếu Sở Nam không đáp ứng hắnsẽ áp dụng cường thế, nhưng bây giờ, làm sao có thể cường thế được?
Thiên Dương Tử biệt khuất rồi, trong nội tâm nổi lên một ngọn lửa vô danh mà nhắm Thiết Thương Hùng mà phát tiết!
Sở Nam nhìn chằm chằm về phía bức tường chấn ngược Đường Lang kia, trọnvẹn ba phút sau hắn mới quay đầu hướng ngôi sao đi tới, trong nội tâmlại thầm nhủ:
"Cấm Vụ này rốt cuộc là muốn làm cái gì? Hành độngvừa rồi rõ ràng có chút ý tứ lấy lòng ta. Vụ Cấm Hải rốt cuộc là dạngtồn tại gì?
Mười một gã Võ Thần, cuối cùng chỉ còn lại ThiênDương Tử, Phong Vĩnh Thành, Bốc Vô Toán, Nhiệm Bảo. Sở Nam rút đi TinhThần trận, Nhiệm Bảo theo đó mà móc ra vài kiện bảo bối, muốn dùng thếlôi đình vạn quân hướng Sở Nam ném đi nhưng vừa muốn ném, hắn lại pháthiện ra thế cục chung quanh rất không đúng, không tự chủ được mà hỏi lại Sở Nam một câu:
- Bọn hắn đâu rồi?
- Chết rồi.
Nhiệm Bảo không chút hoài nghi, kết cục như vậy hắn tuy rằng chưa từng nghĩtới, nhưng sự thật lại đúng là như thế, hắn phờ phạc mà hỏi thăm:
- Ngươi muốn xử lý ta thế nào?
- Ngươi không cần lo lắng, ngươi sẽ không chết, ngươi còn có trọng dụng!
Nói xong, Sở Nam liền thi triển Diệt Nguyên Minh Đằng ra, Diệt Nguyên MinhĐằng hút vào nhiều tu vi như vậy, đặc biệt đại lượng tu vi hút vào lúcSở Nam điên cuồng đột phá Võ Thần chi cảnh, uy năng của Diệt Nguyên Minh Đằng theo đó liền bạo tăng. Diệt Nguyên Minh Đằng chỉ vừa mới quấy lấyNhiệm Bảo, không đến một lần hít thở sau hắn liền rớt khỏi Võ Thần chicảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.