Song Đầu Ngục Lang nhận mệnh rồi.
Không nói tới đám nhân loại vũ lực cường hãn này mà ngay cả một thành viên của Vụ Cấm Hải Khôi Ô Hổ, Tuyết Thẩu Khung Lộc, còn có Tam Vĩ Hồng Hồ thực lực gia tăng một khoảng lớn đều muốn động thủ với hắn, hắn không thể nhận mệnh thì có thể làm gì khác?
- Được rồi, coi như là giấc ngủ trăm năm!
Sở Nam nở một nụ cười, sau nửa canh giờ sau Song Đầu Ngục Lang đã bị Sở Nam khống chế, Sở Nam hỏi Tuyết Thẩu Khung Lộc cùng Song Đầu Ngục Lang:
- Các ngươi còn biết hung thú cùng cấp bậc, hoặc là so với các ngươi còn mạnh hơn không?
Song Đầu Ngục Lang nói ra:
- Sớm đã chạy rồi, vốn ta cho rằng trốn đã đủ xa nhưng không thể tưởng tượng được, ngươi vẫn đuổi kịp, sớm biết như vậy ta bỏ chạy xa hơn là được rồi.
- Ngoài ý muốn, tuyệt đối là ngoài ý muốn.
Sở Nam cười nói, nếu không phải một lần nuốt luôn mười khoả Cường Thức đan thì thật đúng là hắn không có phát hiện ra Tuyết Thẩu Khung Lộc cùng Song Đầu Ngục Lang.
Sau đó, một đoàn người lại khởi hành, dưới sự dẫn dắt của Tam Vĩ Hồng Hồ mà tiến về chỗ Địa Nguyệt Châu. So sánh với chỗ tốt Bích Phù Vân Mị Chi đem lại, Sở Nam đối với Địa Nguyệt Châu càng thêm để tâm, hắn dựa vào lực lượng mà thành danh, mà Địa Nguyệt Châu gia tăng chính là lực lượng.
Mọi người khôi phục lại tốc độ không nhanh không chậm, dù sao đây cũng là Vụ Cấm Hải, nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447985/chuong-1328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.