Rót thời gian năm tức (hơi thở) vẫn chưa đầy, Tôn Long Vũ thần khôngkhỏi kinh ngạc. Tuy rằng chỉ có năm tức, nhưng trong tời gian đó pháptắc chi thủy hắn rót ra đủ đầy một hồ nước rộng trăm mét, sâu hai mươimét!
Tuy nhiên vẫn chưa đổ đầy nửa cái giếng trước mặt.
Tôn Long Vũ thần biết rõ phía trước bố trận, biết giếng nước này khẳng định có vấn đề, nhưng không ngờ vấn đề lớn tới vậy!
Trên đài cao, Thiết Thương hùng hưng phấn nói:
- Lão đại, ta thắng rồi.
- Đúng vậy, thân thể của hắn là của ngươi, nhưng hiện giờ ngươi muốn ăn hắn, ta không làm được.
Sở Nam nói thẳng, Thiết Thương hùng gật đầu sâu, nhếch mép cười:
- Lão đại, ta có thể chờ!
Cuộc đối thoại rơi vào trong tai Tôn Long Vũ thần, hắn lập tức nổi bảo,nhưng sau đó lại đè nén xuống, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Sở Nam đang tươicười, hừ lạnh một tiếng, pháp tắc chi thủy không ngừng chảy vào miệnggiếng kia!
Một tức, ba tức, bảy tức…
Trong nháy mắt, thờigian chín tức trôi qua, miệng giếng kia vẫn không đầy nước. Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy không ổn, Tôn Long Vũ thần rơi vào cục diệnkhó xử, nhưng giờ đâm lao đành phải theo lao.
Tiếp tục quán chú không biết cần bao nhiêu thời gian?
Về phần đình chỉ quán chú, ý nghĩ này vừa lóe lên lại bị Tôn Long Vũ thầnđè nén xuống. Nếu dừng, không chỉ đối phương quét mặt mà là hắn tự tátvào mặt mình, huống hồ đổi trận tài cũng cần quán chú đầy bốn giếng pháp tắc chi thủy.
Cân nhắc xong, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447973/chuong-1316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.