Chín mươi hỏa lô, trong nháy mắt chỉ còn lại một cái!
Cái hỏa lôduy nhất này trong mắt nam tử áo trắng quả thực là vô cùng chướng mắt,theo phản xạ có điều kiện một ý niệm chợt xuất hiện trong đầu hắn.
- Chẳng lẽ hắn đã tìm ra đan phương hay sao?
Đối với ý nghĩ này, bất kể như thế nào nam tử áo trắng đều không tin.
- Có thể tìm ra ba vị dược có vấn đề, còn phải phân biệt được ba vị dượcnày nhiều hơn hay là ít đi, hơn nữa phải tìm ra số lượng chuẩn xác,trong thời gian ngắn ngủi như thế, ngay cả Cốc Dược Thánh cũng không kàm được! Trừ phi là tồn tại trong truyền thuyết- Đan thần!
- Ngưng cho ta!
Sở Nam nhẹ nhàng quát, trong lô, dược thủy được ngưng luyện, từ bón phương tám hướng bên trong hỏa lô dồn về trung tâm, đảo quan tựa như là ngọcchâu chảy trong khay bạc! Đảo mắt, đã tới một canh giờ cuối cùng! Kếtiếp, đếm ngược phải dùng đơn vị phút đồng hồ rồi!
Trong chớp mắt lại qua đi nửa canh giờ!
Trên đài cao quy tắc hỏa diễm, sinh mệnh lực từ trong cơ thể Sở Nam điêncuồng tuôn về phía hỏa lô. Quy tắc hỏa diễm bốn phía tựa như là ôm lấydược một bông hoa, thu nạp cánh hoa bao trùm vào bên trong hỏa lô. Cảnhtượng này cực kỳ mỹ diệu, hỏa diễm phảng phất như là đang trình diễn một điệu múa tuyệt đẹp, tựa như là diễn dịch một hồi hoa nhường nguyệtthẹn, khiến cho không ít người quên mất Sở Nam còn đang luyện đang, quên mất việc luyện luyệnđan đã bước vào thời điểm cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447958/chuong-1301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.