Chương trước
Chương sau
Chín mươi hỏa lô, trong nháy mắt chỉ còn lại một cái!
Cái hỏa lôduy nhất này trong mắt nam tử áo trắng quả thực là vô cùng chướng mắt,theo phản xạ có điều kiện một ý niệm chợt xuất hiện trong đầu hắn.
- Chẳng lẽ hắn đã tìm ra đan phương hay sao?
Đối với ý nghĩ này, bất kể như thế nào nam tử áo trắng đều không tin.
- Có thể tìm ra ba vị dược có vấn đề, còn phải phân biệt được ba vị dượcnày nhiều hơn hay là ít đi, hơn nữa phải tìm ra số lượng chuẩn xác,trong thời gian ngắn ngủi như thế, ngay cả Cốc Dược Thánh cũng không kàm được! Trừ phi là tồn tại trong truyền thuyết- Đan thần!
- Ngưng cho ta!
Sở Nam nhẹ nhàng quát, trong lô, dược thủy được ngưng luyện, từ bón phương tám hướng bên trong hỏa lô dồn về trung tâm, đảo quan tựa như là ngọcchâu chảy trong khay bạc! Đảo mắt, đã tới một canh giờ cuối cùng! Kếtiếp, đếm ngược phải dùng đơn vị phút đồng hồ rồi!
Trong chớp mắt lại qua đi nửa canh giờ!
Trên đài cao quy tắc hỏa diễm, sinh mệnh lực từ trong cơ thể Sở Nam điêncuồng tuôn về phía hỏa lô. Quy tắc hỏa diễm bốn phía tựa như là ôm lấydược một bông hoa, thu nạp cánh hoa bao trùm vào bên trong hỏa lô. Cảnhtượng này cực kỳ mỹ diệu, hỏa diễm phảng phất như là đang trình diễn một điệu múa tuyệt đẹp, tựa như là diễn dịch một hồi hoa nhường nguyệtthẹn, khiến cho không ít người quên mất Sở Nam còn đang luyện đang, quên mất việc luyện luyệnđan đã bước vào thời điểm cuối cùng.
Sau đó chính là sống hoặc chết!
Phải nói tại đây người ngheiem túc nhất cũng không phải là nam tử áo trắnghận Sở Nam tới thấu xương mà là Tiên Nguyệt, Tiên Nguyệt nhìn ngọn lửađang nhảy máu kia giống như là nhìn thấy được một đám âm phù thanh âmđang nhảy nhót, nghe được tiếng ca xướng của quy tắc hỏa diễm! Nhìn vànghe, Tiên Nguyệt cầm sáo lên, đặt ở bên môi, mười ngón tay tung bay,tiếng địch phát ra. Trong giây lát tiếng địch phát ra, Sở Nam cũng cảmgiác được hỏa diễm của bản thân đang tiến hành một loại biến hóa nào đó, nhưng cụ thể là biến hóa gì thì hắn lại không thể nói thành lời, chẳngqua chỉ cảm thấy hỏa diễm càng thêm linh động, càng thêm sinh động, trởnên vô cùng có sức sống.
- Quy tắc thanh âm? Quy tắc hỏa diễm? Trong lúc này đã phát sinh ra điều gì....
Sở Nam suy nghĩ, hiện tại tốc độ luyện đan được đẩy cao, tốc độ tiêu hao sinh mệnh lực cũng biến thành cực nhanh.
Trong mắt Tiên Nguyệt không còn gì nữa, chỉ còn lại hỏa diễm như hoa sen thulại, tiếng địch càng thêm uyển chuyển du dương, như tri âm tri kỉ, nhưtiếng réo rắt của dòng suối. Đại bộ phận chúng võ giả đều như si nhưsay, sinh ra một loại cảm giác bồng bềnh như bươm bướm, tuyệt đối khôngcó chút sức lực phản kháng, thậm chí còn nghểnh cổ mặc người chém giết!
- Đương nhiên, cũng không phải là toàn bộ võ giả đều đắm chìm vào bêntrong đó, cuối cùng một gã võ thánh cao cấp vùng vẫy thoát ra khỏi tiếng địch, chỉ là khóe miệng đã tràn ra máu tươi, hắn quay đầu nhìn về phíaTiên Nguyệt.
- Quy tắc thanh âm thật là lợi hại! Vị đại nhân nàycó giao tình cùng Phong công chúa, trong đám thủ hạ lại có người sở hữudị quy tắc bực này, như vậy hắn có đại vì gì
Vị võ thánh cao giai này suy nghĩ, thần sắc chợt biến đổi. Hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiên Nguyệt, cảm thụ khí tức từ trên người nàng, lẩm bẩm nói.
- Nàng cũng sắp tấn cấp trở thành võ thánh trung giai rồi!
Tiên Nguyệt lại tấn cấp vào đúng thời điểm này, đây là chuyện không ai ngờtới ngay cả bản thân Tiên Nguyệt, Sở Nam cũng cảm thấy khí tức trên thân Tiên Nguyệt biến hóa, đúng là tại thời khắc luyện đan mấu chốt nhất,hắn đành phải phân tâm quát.
- Toàn bộ mọi người bảo vệ tốt cho Tiên Nguyệt, ai dám thương hại đến nàng giết không tha!
Đối với Sở Nam mà nói, Tiên Nguyệt rất trọng yếu, hắn còn muốn tham khảothêm nguyên lý của quy tắc tahnh âm để tu luyện thành quy tắc lực lượngcủa bản thân!
Sở Nam vừa hạ lênh, đám người Minh lão tổ lập tứctạo thành trùng trùng điệp điệp vòng bảo hộ xung quanh Tiên Nguyệt, tạothành ngũ hành tuyệt sát trận mà bọn hắn không thể quen thuộc hơn. Namtử áo trắng chứng kiến nụ cười trên khuôn mặt Sở Nam, nội tâm phiền muộn không thôi. Tiếng địch của Tiên Nguyệt vang lên, khiến cho cảm giácphiền muộn này trong lòng hắn vơi bớt, nhưng Sở Nam vừa quát như vậy,hắn cũng lập tức lấy lại được tinh thần. Trong lời nói vừa nãy của SởNam tựa hồ vô cùng lo lắng cho người thổi địch kia.
Lập tức trong đầu nam tử áo trắng vạch ra một kế hoạch, hắn nở một nụ cười âm hiểm, âm thầm suy nghĩ.
- Nôn nóng sao? Ta sẽ khiến cho ngươi càng thêm nôn nóng!
Lập tức nam tử áo trắng quay đầu hét lớn với Tiên Nguyệt.
- Thổi cái gì mà thổi? Thực là ầm ĩ, còn không mau dừng lại cho lão tử, lão tử muốn xuất thủ!
Tiên Nguyệt đắm chìm vào bên trong giai điệu của ngọn lửa, căn bản là khôngcó nghe thấy tiếng quát của nam tử áo trắng. Mà nam tử áo trắng còn chưa nói hết lời, đã lập tức ra tay, xuất ra một kiện đồ vật, ném thẳng vềphía Tiên Nguyệt. Mọi người hô lên thất thanh, khí thế mà kiện đồ vậtbộc lộ ra ngoài tuyệt đối là thần khí không thể nghi ngờ!
Nam tửáo trắng quả nhiên là chịu bỏ ra môt cái giá lớn, biết rõ đối mặt vớihơn mười vị võ thánh đại viên mãn, hắn tự mình xuất thủ, đánh gãy tiếngđịch quảthực là có chút khó khăn. Cho nên, hắn lựa chọn dẫn bạo một kiện thần khí, thần khí bạo cho dù là võ thánh lợi hại hơn đi chăng nữa cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh, nữ tử tên Tiên Nguyệt kia phân nửa cũngsẽ bị thương nặng, do đó ảnh hưởng tới Sở Nam, khiến cho Sở Nam luyệnđan không thành, hắn muốn mạng của Sở Nam!
Mục đích của nam tử áo trắng chính là giương đông kích tây, chính là vì giết Sở Nam cho nêncăn bản là không có che dấu khí thế của thần khí!
Nhìn thần khí bay đến gần, đảo mắt sắp nổ tung, nam tử áo trắng quay đầu, nhìn Sở Nam nói.
- Thời gian còn mười phút, ta xem ngươi làm cách nào có thể luyện thành Trường Thanh Đan!
Nam tử áo trắng vừa mới tập trung chợt cảm thấy sững sờ, thân ảnh của SởNam đã biến mất, đợi đến khi xuất hiện một lần nữa đã ngăn cản ở trướcmặt kiện thần khí kia. Tuy rằng nam tử áo trắng sững sờ, nhưng phản ứngvẫn vô cùng nhanh nhẹn, biết rõ là cơ hội đã tới, lập tức quát lên mộttiếng.
- Bạo!
Ầm!
Thần khí nổi tung, một mảnh địađịa phía dưới trực tiếp bị tạc thành một cái hố cực lớn. Trong tiếng ầmầm, nam tử áo trắng vô cùng cao hứng thầm nghĩ.
- Đây chính làngươi tự mình muốn tìm đến cái chết, không trách được ta, thần khí bạotạc, ngươi không chết cũng trọng thương. Trường Thanh Đan, ngươi lấy cái gì để luyện!
Ngoại trừ nam tử áo trắng, những võ giả còn lạichứng kiến Sở Nam thân mật tiếp xúc cùng thần khí, cũng không có bày bốra đại trận thần bí lúc trước đối phó với vết nứt không gian, đều chorằng Sở Nam dữ nhiều lành ít.
Đợi đến lúc thanh âm vụ nổ biếnmất, tiếng địch kia vẫn như cũ du dương truyền tới, quả thực là không có nửa chút ảnh hưởng. Trong tiếng địch không có nửa phần hoảng loạn, khítức vẫn vững vàng, đã đạt tới điểm tới hạn của võ thánh trung giai.
Khói bụi tiêu tán, tinh thần chiếu rọi, bọn họ lại chứng kiến thân ảnh đĩnhbạt của Sở Nam, một điểm thương tổn cũng không có. Chúng võ giả kinh sợ, nam tử áo trắng tức giận, nhìn Sở Nam quát.
- Còn ba phút, Trường Thanh Đan ta cần đâu? Ngươi luyện thành chưa? Nếu chưa luyện thành ta sẽ chặt đứt hai chân của ngươi!
Sở Nam cười lạnh nhìn về phía hỏa lô quát.
- Trường Thanh Đan, thành!
Lúc này hỏa diễm đột nhiên biến mất, tràn vào bê trong hỏa lô, hỏa lô thunhỉ lại tiếp theo hóa thành một lũ hỏa diễm. Sau đó trong hỏa diễm, mộtviên đan dược từ từ xuất hiện, tựa như là sau khi hoa đóng, sẽ kết quả.Rồi sau đó, quy tắc hỏa diễm hoàn toàn bến mất, trên không trung chỉ còn lại một viên đan dược. Dưới ánh sao, chiếu sáng rực rỡ!
Trong nháy mắt hỏa diễm biến mất, tiếng địch đình chỉ!
Trường Thanh Đan thành, Tiên Nguyệt tấn cấp!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.