- Tên gọi là gì?
- Tăng Sỏa!
Tăng Sỏa mở miệng trả lời, Thiết Thương Hùng cười lớn.
- Ha ha. chết cười gia gia rồi! Tăng Sỏa? Ngươi quả thực là vô cùng ngốc (sỏa= ngốc)...
Đám người Tiên Nguyệt, Tam Vĩ Hồng Hồ cũng đứng ở một bên cười.
Nhưng Sở Nam không cười, nghe thấy cái tên này hắn không khỏi nghĩ tới "ĐạiSỏa", khi hắn đơn thương độc mã tấn công lên Thiên Nhất Sơn, đánh vàocăn cứ bí mật trên ngọn núi thứ sáu của Thiên Nhất Sơn, đánh một trậnsau đó biến mất. Từ đó về sau không còn ai gặp hắn nữa. Nhớ lại Đại Sỏakhi xưa từng giúp hắn không ít việc, Sở Nam âm thầm thở dài một tiếng,đột nhiên nghĩ tới thời điểm Tăng Sỏa nói ra tên của hắn, bộ dáng cóchút kỳ quái. Tuy rằng thoạt nhìn có chút quen thói, nhưng hắn vẫn cảmthấy có chút là lạ. Sở Nam hỏi tiếp.
- Đến từ quốc gia nào?
- Đại nhân, ta đến từ Tam Nguyên Môn
- Tam Nguyên Môn? Nam Xuyên Châu vẫn còn có tông phái?
Sở Nam nhướng mày hỏi, ánh mắt Tăng Sỏa lơ đễnh, dời khỏi ngón tay Sở Nam, trả lời.
- Ta không phải là người Nam Xuyên Châu, ta đến từ Đại Trung Châu!
Nội tâm Tăng Sở đang cảm thấy vô cùng nghi hoặc.
- Không có trữ vật giới chỉ, hắn lấy những thứ kia từ chỗ nào?
- Đại Trung Châu? Tam Nguyên Môn của các ngươi có bao nhiêu người? Đại Trung Châu tồn tại bao nhiêu thế lực?
- Hồi bẩm đại nhân, thực sự những thứ này tiểu nhân cũng không biết, tatrong lúc vô tình có được tin tức tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447954/chuong-1297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.