Thần thượng đi vào trong cốc, sau khi tìm kiếm một phen, liền phát hiệnmột mảnh đầm lầy, thoáng suy nghĩ một chút, Thần thượng quyết định lấyvị trí bên dưới đầm lầy làm nơi trị thương, Thần thượng có tu vi VõThần, cho dù trọng thương, suy yếu đến cực điểm, nhưng dù sao thì lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo, không chút tiếng động tiến vào trong đầm, thậmchí lá cây trên mặt đầm cũng không chút lay động.
Trong đầm, Thần thượng tận lực chìm xuống đáy, vừa chìm vừa nghĩ đến những thủ đoạn quỷ dị của Sở Nam, lại nghĩ đến Sở Nam theo như lời của Thiên Võ Điện, Thần thượng không khỏi thoáng sờ chữ “Võ” trên trán một chút.
Chính lúc này, lúc chìm đến chừng ngàn mét thì một âm thanh lạnh lùng, tràn ngập sát khí nồng đậm từ trong đầm truyền ra:
- Kẻ nào, cút ngay ra ngoài cho lão tử! Bằng không thì lão tử sẽ lấy mạng của ngươi!
Thần thượng sững sờ, hắn không ngờ rằng trong đầm còn có người khác, mộtbụng oán khí, hận khí, nộ khí vừa rồi bị Sở Nam gây ra, đang lúc khôngcó chỗ phát tiết, Thần thượng trực tiếp men theo âm thanh phát ra mà tìm đến.
- Ngươi muốn làm gì?
Thanh âm lúc này đã không còncàn rỡ như trước nữa, ngược lại tràn đầy bối rối, hiển nhiên là cảm giác được uy áp của người đến so với hắn còn mạnh hơn, Thần thượng nào quảnnhiều như vậy, ánh mắt của hắn trở nên ngoan lệ, chỉ một bước đã tiếnvào trong một cái động phủ.
Sau đó, Thần thượng liền nhìn thấymột người xấu xí vô cùng, dáng người thấp bé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447937/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.