Phong Hỏa Sơn, Sở Nam biết có cạm bẫy, nhưng mà hắn vẫn phải đi, nhấtđịnh phải đi. Không chỉ bởi vì tụ tập đủ ngũ hành Võ tôn vực, cũng không phải bởi vì có thể lĩnh ngộ ra quy tắc của lửa. Quan trọng nhất chínhlà người đứng sau bố trí ra cạm bẫy kia!
Tại Nam Xuyên Châu, cừugia của Sở Nam không ít, nói trắng ra, nếu không phải Thiên Nhiên xuấthiện, Sở Nam chỉ có cừu nhân ở Mãn Châu. Nhưng trong đám người này, dámđộng thủ với hắn cũng chỉ có 2, 3 người. Long Thành Vũ lúc này còn đangvướng víu thu phục hai thượng quốc, không thể nào là hắn ra tay. Hơnnữa, hắn cũng không có năng lực như thế, cũng không bố trí xuống cạm bẫy này. Diệp Chính Phi vừa mới bị đánh trọng thượng cũng không biết làđang trốn trui trốn nhủi ở nơi nào khôi phục thương thế!
Mà mấytên Võ Thần gai mắt với hắn, muốn chém giết hắn cũng không cần chơi mấytrò âm hiểm giảo trá này, người ta trực tiếp giết đến cửa là được. Ngoại trừ những kẻ này, cuối cùng chỉ còn cỗ thế lực gọi là Thần Thượng.
Hủy Tinh Thần cung, giết sạch đám người Văn Phiến Tử, đây là đại thù, nhất định Thần Thượng phải tìm lại danh dự!
Sở Nam đến Lãm Nguyệt Hiên còn chưa đến một canh giờ, đã có thể tìm rahành tung của hắn, hơn nữa còn có thể xuất ra tin tức của Phong Hỏa Sơn, kẻ có được năng lực lớn như vậy cũng chỉ có Thần Thượng. Cũng chỉ cóThần Thượng mới ưa thích loại trò chơi cạm bẫy, đứng phía sau màn âmthầm thao túng hết thảy này!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447916/chuong-1259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.