Trên Vân Cương Sơn, nhóm Võ Thánh thế lực thứ ba, mặc dù bị đám ngườiThiên Nhiên giết chỉ còn lại vài người, thế nhưng, tình huống của đámngười Thiên Nhiên cũng không ổn lắm, mỗi người đều trọng thương. ThiếtThương Hùng mặc dù da dày thịt thô, nhưng cũng bắn ra máu tươi tung tóe, hành động của Tiểu Nê Thu cũng không còn linh hoạt nữa, sắc mặt đámngười Minh lão tổ tông thì lại càng trắng bệch, liều giết một trận nhưvậy đã vượt ra khỏi giới hạn của bọn họ…
Đặc biệt là Sửu Đạo Nhân sau khi nghe thấy đề nghị của Diệp Chính Phi lại càng không ngừng hạ tử thủ với Thiên Quy, mà Thiên Nhiên vì bảo vệ tiểu đệ cho nên không ngừng thi triển dược cuốc, liên tiếp đao ra vài cái hố, năng lượng tiêu haocũng rất lớn, đồng thời cũng thụ trọng thương.
Trong lòng Thiên Nhiên không khỏi hâm mộ Sở Nam:
- Nếu như ta có năng lượng vô cùng tận, dùng mãi không hết thì vấn đềtrước mắt cũng không còn là vấn đề nữa! Tên sử bát quái này cũng chắcchắn phải chết!
Vừa hâm mộ, nàng vừa nghĩ:
- Không biết Sở Nam ở bên dưới có thành công hay không.
Lại cản thêm một kích, khóe miệng Thiên Nhiên đã chảy ra máu tươi.
- Tiểu nữu, đừng phản kháng nữa, nhìn thấy ngươi bị thương, trái tim củalão phu rất đau a! Sửu Đạo Nhân thân thể trần truồng cười nói, trong mắt hắn, Thiên Nhiên đã trở thành vật trong tay, không kẻ nào có thể đoạtđược, tựa như con vịt đã bị đun sôi, không thể bay được.
- Móc tim của ngươi ra, ngươi sẽ không còn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447904/chuong-1247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.