"Pháp tắc" của Sửu Đạo Nhân ập xuống, hai cánh tay ập đến đều bị hắc quang ngăn cản, không thể tiến vào.
Nhìn thấy một màn ngoài ý muốn này, nụ cười chưa từng biến mất của Sửu ĐạoNhân đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, gương mặt xấu xí tràn đầy phẫnnộ, trở nên dữ tợn vô cùng.
- Tiểu tử, cút ngay cho lão phu!
- Sửu bát quái, muốn thương tổn tỷ tỷ của bổn Vương, trừ phi ngươi bước qua thi thể bổn Vương!
- Phá hỏng chuyện tốt của lão phu, lão phu sẽ thành toàn cho ngươi! Sau đó sẽ hành quyết tỷ tỷ ngươi tại đây!
Dứt lời, Sửu Đạo Nhân lưỡng trảo hóa chưởng, hào quang hỏa hồng và thổhoàng sáng rực lên, năng lượng trong không trung bạo loạn, cây cối đấtđá trên Vân Cương Sơn không đánh mà tự nát.
Lúc này, Thiên Quythổ huyết, thân hình không ngừng run rẩy, nhưng hắn lại không tránh ra,kiên định đứng trước mặt Thiên Nhiên, Sửu Đạo Nhân cười âm hiểm, nói:
- Tiểu tử, ngươi liều mạng như vậy, phải chăng ngươi và tỷ tỷ có tình ý gì?
- Vổ sỉ!
- Lão phu vô sỉ đấy, giao pháp bảo ra đây, sau đó cút ccho lão phu!
Sửu Đạo Nhân lại tăng lực, mảnh toái phiến mặc dù uy năng không tệ, thếnhưng thực lực của Thiên Quy không đủ phát huy, sắp không trì nổi nữa,chính lúc này, thanh âm lạnh lùng của Thiên Nhiên đột nhiên truyền ra:
- Đả thương tiểu đệ của ta, ngươi đáng chết!
Vừa dứt lời, cuồng phong tràn ra, cuốn lấy hào quang hỏa hồng và thổ hoàng, nhất thời hào quang hỏa hồng và thổ hoàng liền bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447901/chuong-1244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.