Thiên Nhiên đương nhiên biết Sở Nam đang tìm địa đồ trên khắp mọi nơi,mặc dù nàng không rõ Sở Nam tìm địa đồ làm gì, nhưng cũng biết rằng địađồ có tác dụng rất lớn đối với Sở Nam, vì vậy không khỏi thốt lên:
- Lam di vừa tới còn chưa ngồi xuống, sao có thể đi chứ?
- Vậy ngươi nói…
- Lam di, ta thiếu nợ nhân tình của hắn, vậy được chưa?
- Nhân tình này rất lớn sao?
- Rất rất rất lớn.
- Lớn đến mức lấy thân tương hứa?
Lam di bật cười, lộ ra thần sắc giống như đã hiểu, Thiên Nhiên lúc này mới hồi thần, nói:
- Lam di, người lại khi dễ ta rồi, trở về ta sẽ nói với Phong thúc, nói Lam di…
- Được rồi được rồi.
Lam di vội vàng ngắt lời, nói sang chuyện khác:
- Võ Thần đại nhân để ta mang đến tin tức, Đại hội tấn quốc sẽ không hủybỏ, hơn nữa, Đại hội tấn quốc lần này sẽ không giống trước kia.
- Có gì không giống?
Thiên Nhiên lại để Lam di ngồi xuống một bên, Sở Nam thì gọi Tương Hân đidâng lên một chén Linh Vụ trà, Lam di gật đầu tán thưởng với Sở Nam mộtcái, tiếp tục nói:
- Trong lịch sử, mỗi lần ngôi sao vẫn lạc, đối với Nam Xuyên châu mà nói đều là một hồi tai kiếp, không chỉ người củaNam Xuyên châu sẽ tự giết lẫn nhau mà còn có người của những châu khác,bọn họ sẽ thừa cơ đến Nam Xuyên châu gây sóng gió, thậm chí cướp ngôisao vẫn lạc, cho nên, Võ Thần đại nhân cùng hai Võ Thần khác thương định một phen, lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447890/chuong-1233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.