Sở Nam nói xong, Diệp Chính Phi vẻ mặt âm trầm nói:
- Ngươi sẽ không kích bạo, cũng không dám kích bạo!
- Vậy sao, ngươi có thể đánh cuộc một phen!
Sở Nam nhún vai, tùy ý nói, còn bổ sung:
- Đúng rồi, lại hỏi ngươi một chút, ngươi sợ chết không? Không sợ chết thì có thể đánh cuộc một phen!
Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này:
vipvanda:
Vẻ mặt Diệp Chính Phi âm tình bất định, mặc dù hắn cho rằng nhân vật nhưvậy sẽ không dễ dàng để bản thân bỏ mình, thế nhưng hắn lại không dámđánh cuộc, hắn nghiến rắng nghiến lợi nói:
- Ngươi thật là ngoan độc!
- Độc sao? Độc hơn vẫn còn phía sau!
Sở Nam mỉm cười với Diệp Chính Phi, giống như nhìn thấu suy nghĩ tronglòng hắn, tiếp đó quay người nhìn chằm chằm Long Thành Vũ, lại bước đếntừng bước về phía hắn, Long Thành Vũ hoảng sợ vạn phần, quát:
- Ngươi đừng tới đây! Ngươi không được đến, bằng không thì… bằng không thì…
Long Thành Vũ lúc này cũng không biết nói lời nào ngoan độc hơn sau từ “bằng không thì…”.
Sở Nam nói:
- Ngươi sợ sao?
- Ngươi tiến thêm một bước nữa thì bổn Vương sẽ giết hắn!
Long Thành Vũ cuối cùng cũng thốt ra trọn câu, thế nhưng bước chân Sở Namvẫn không ngừng lại, vẫn tiến về phía trước, đồng thời còn nói:
- Đã sớm để cho ngươi giết, ngươi lại không giết!
- Đứng lại!
- Động thủ đi!
- Ngươi…
Long Thành Vũ bị bức không ngừng lùi về sau.
- Như thế nào? Ngươi không dám giết sao?
- Bổn Vương… Bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447866/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.