Hai côn vừa rồi Diệp Chính Phi nện xuống đã tạo thành một hố sâu hơn sáu nghìn trượng, chấn động này trực tiếp truyền đến tai Sở Nam đang suydiễn sa bàn, ánh mắt Sở Nam lập tức mở bừng ra, nhìn lên trên, lẩm bẩm:
- Chấn động lớn như vậy, xem ra có không ít người đến Thần Lai Sơn, ngay cả Thiên Nhiên cũng không thể ngăn cản…
Ánh mắt thoáng lóe lên, Sở Nam biết rõ thế cục bên trên Thần Lai Sơn có thể rất nguy hiểm, nhưng hắn lại không chút bối rối, ngược lại càng thêmtỉnh táo mà chìm đắm trong trận pháp, hắn đã sắp đem trận pháp của cáigiếng này nắm vững hoàn toàn.
Nửa khắc sau, Sở Nam nắm giữ Giếng trận, lại bắt đầu nghĩ cách phá giải, tất cả tế bào não đều vận dụng triệt để.
o0o
Bên trên, máu tươi đã thấm đẫm khóe miệng Thiên Nhiên.
Thiên Quy nhìn thấy vậy liền cả kinh, thầm nghĩ:
- Ta dù thế nào cũng là nam nhân, há có thể để cô ta một mình huyết chiến, còn mình thì đứng xem cuộc vui?
Nghĩ vậy, Thiên Quy liền nói với tên Võ Thánh đại viên mãn bên cạnh:
- Tề lão, ngươi không cần quan tâm đến ta, đi giúp cô ta đi!
- Cái gì?
Thiên Quy nói ra những lời này lập tức khiến Tề lão kinh hãi, ngay cả Tây Độc cũng biết rõ thái độ của Thiên Quy đối với tỷ tỷ hắn, đương nhiên Tềlão càng tinh tường hơn, biết rõ “cô ta” trong miệng hắn là đang chỉ ai, cũng chính bởi vì biết quá rõ cho nên tề lão mới chấn kinh như vậy.
- Vương thượng, người…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447860/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.