Nhìn thấy cái “giếng” kia giống như vật sống, Sở Nam lẩm bẩm:
- Sẽ không phải cũng giống như Thiên Long Hồn, Cưu chiêm Thước sào chứ (*)?
(*) Chim Cưu không xây tổ mà chiếm tổ của chim Hỉ Thước (chim khách),ngụ ý chiếm chỗ của người khác làm của mình
- Ngươi là ai? Đến địa bàn của ta làm gì?
Trong giếng lại truyền ra âm thanh u ám.
Sở Nam chậm rãi bước thẳng về phía trước, nói:
- Địa bàn của ngươi? Ai nói?
- Ta từ trong này thai nghén ra, tất nhiên là địa bàn của ta.
- Nếu nói như vậy, ta có thể nói là ta đến nơi này thì nơi này cũng là địa bàn của ta?
Sở Nam cười đáp, cái “giếng” kia trầm mặc hồi lâu, sau đó truyền ra âm thanh:
- Ngươi đến đây làm gì?
Sở Nam lại hỏi:
- Ngươi vì sao có thể cùng ta nói chuyện?
- Ta cũng không rõ, có lẽ là tự biết.
- Có lẽ tự biết?
Sở Nam nhíu mày, thầm nghĩ:
- Không lẽ cũng giống với kỹ năng biến thân tự xuất hiện trong đầu tiểu Hắc?
"Giếng" lại hỏi:
- Ngươi đến đây làm gì?
- Ta đến đây thăm ngươi một chút, sau đó mang ngươi ra ngoài chơi?
- Dẫn ta ra ngoài chơi?
Trong âm thanh của "giếng" tràn đầy nghi hoặc, sau đó lại hỏi:
- Bên ngoài có gì chơi?
- Đương nhiên, bên ngoài có rất nhiều thứ để chơi, còn có rất nhiều nước, nước nhìn mãi không hết…
Sở Nam cảm giác mình lại hóa thân trở thành lão sói xám đang dụ dỗ thỏtrắng, lúc đang nói, bước chân của Sở Nam cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447854/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.