Sở Nam sau khi bảo hộ mình trùng trùng điệp điệp, lập tức bắt tay duy trì "Long quyển".
Muốn duy trì "Long quyển" thì phải khiến "Long quyển" chuyển động, chứ không phải trạng thái cứng đờ này, Sở Nam vung hai tay ra, cơn lốc nổi lên, Sở Nam muốn dùng lơn lốc này để khiến "Long quyển" chuyển động.
"Long quyển" khổng lồ như vậy, Sở Nam muốn khiến nó chuyển động cũng không phải là việc dễ dàng. Cũng giống như một con kiến muốn kéo một cọng rơm so với nó còn nặng hơn gấp ngàn lần.
Trên thực tế, thế cục so với Sở Nam tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn, muốn tai bên trong "Long quyển" xuất ra cơn lốc quả thật rất khó, thật vất vả mới xuất ra được một chút thì đã bị vân vụ bao bọc rồi.
Sở Nam không tùy tiện ra tay, đem năng lượng tích tụ tại trong kinh mạch của nắm quyền, còn có cả đường kinh mạch Thiên Nhai Chỉ Xích chu thiên tuần hoàn, hắn muốn dùng thân mình để khiến "Long quyển" chuyển động, lại thi triển ra gió lốc.
Lúc làm đủ loại chuyện này, toàn bộ lời nói của tỷ tỷ Thiên Quy đều rơi vào tai Sở Nam không thiếu một chữ, lúc này tỷ tỷ Thiên Quy đột nhiên nói:
- Ta rất bội phục ngươi, ngươi đối với người khác ngoan độc, đối với chính mình còn ngoan độc hơn, đáng tiếc ngươi đã chọn nhầm nơi để ngoan độc rồi, "Long quyển" này không phải là "Long quyển" lúc trước ta gặp được trong vận vụ, mà ngươi cũng không phải ta. Nếu như ngươi đem Thiết Thương Hùng dạy dỗ rồi giao cho đệ đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447845/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.