Chương trước
Chương sau
Khoảng mười mấy phút sau, Sở Nam rắc lên trên một ít gia vị, mùi thịt nướng thấm tận xương, thậm chí là trong huyết nhục tế bào. Điều này, trước kia Sở Nam vẫn không làm được, nhưng bây giờ muốn làm thì thật sự quá dễ. Thiết Thương Hùng ngửi thấy mùi thơm này, nước miếng liền nhỏ giọt không ngừng, hét lớn:
- Gia gia muốn ăn, nhanh đưa cho gia gia…
Sở Nam trực tiếp đem con Nhím ném tới.
Thiết Thương Hùng bắt lấy, chỉ ba ngụm liền đem con Nhím khổng lồ nuốt sạch, ngay cả xương cốt cũng không còn thừa, ăn xong còn nói:
- Ngon quá, gia gia chưa từng được nếm qua thức ăn ngon như vậy, thật sảng khoái…
Nói xong Thiết Thương Hùng còn lao về phía trước, đem con Hổ vằn trong tay Sở Nam cũng đoạt lấy, chỉ sau ba ngụm liền nuốt sạch, sau đó nhìn chằm chằm Sở Nam mà quát:
- Nướng một lần nữa cho gia gia, nhanh!
Sở Nam lắc đầu, nói:
- Ngươi còn chưa thắng cuộc, ngươi phải chân chính thắng thì ta mới nướng cho ngươi nhiều thịt, khiến ngươi ăn vĩnh viễn không hết.
Thiết Thương Hùng chớp mắt, vội nói:
- Vậy ngươi nhanh bắt đầu đi, gia gia cũng không tin ngươi ngồi bất động ở đây mà có thể đem Thần Lai Sơn này phá hủy.
Sở Nam lại nói:
- Sau khi bắt đầu đánh cuộc, ta không thể bị người khác quấy rầy, nếu có người đến quấy rầy ta, ngươi nên làm gì đây?
- Gia gia sẽ tát cho hắn thành thịt vụn, sau đó để ngươi nướng thịt của hắn cho gia gia ăn.
- Tốt lắm, chúng ta lại đánh cuộc một lần nữa, nếu ngươi để người khác đến quấy rầy ta, khiến ta bị thương một chút thì xem như ngươi thua cuộc, ta cũng sẽ không nướng thịt cho ngươi, ngươi có đánh cuộc hay không?
- Đương nhiên phải đánh cuộc, gia gia sẽ không để cho ngươi bị thương đâu, gia gia còn phải bắt ngươi nướng thịt!
Thiết Thương Hùng vừa nói vừa vỗ ngực, Sở Nam bật cười, câu trả lời này đã sớm nằm trong dự đoán của hắn.
Thiết Thương Hùng đã bị Sở Nam dùng thịt nướng dụ dỗ.
Lập tức, Sở Nam khoanh chân ngồi xuống, hai tay đặt trên mặt đất.
Hai tay đặt sát mặt đất, dòng xoáy thoáng hiện, không phải hiện trên không trung, mà là ẩn trong lòng đất.
Năng lượng mênh mông thoáng chốc từ bốn phương tám hướng hội tụ đến bên trong dòng xoáy, tiến vào trong cơ thể Sở Nam, Ngũ Hành nguyên dịch lại đem năng lượng này đồng hóa…
Trong lòng Sở Nam cũng hạ quyết tâm, nhân cơ hội này đem tu vi của mình tấn thăng đến Võ Tôn cao cấp, nếu may mắn thì có thể tấn thăng đến tu vi Võ Tôn đại viên mãn.
Đám người Công Dã Dương vẫn bảo trì Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận, ở xung quanh bảo hộ. Mà Thiết Thương Hùng kia bởi vì muốn thắng trận đánh cuộc, bởi vì tham ăn thịt nướng cho nên cũng nghiêm trận đề phòng xung quanh.
Người trong tối nhìn thấy một màn như vậy, tư duy có chút hỗn loạn, trong lòng khó hiểu, người trẻ tuổi nghi hoặc, thầm nghĩ:
- Vừa rồi rõ ràng là hô đánh hô giết, như thế nào lại biến thành thế cục như vậy, tên Võ Tôn trung cấp kia đã nói gì với Thiết Thương Hùng? Còn cả thịt nướng lúc trước nữa? Chẳng lẽ tên Võ Tôn trung cấp kia dùng thịt nướng thu phục được Thiết Thương Hùng?
Suy nghĩ trong lòng này khiến người trẻ tuổi cảm thấy vớ vẫn vô cùng, nếu như nói có thể dùng thịt nướng để thu phục Thiết Thương Hùng thì những vất vả, trù tính, tâm huyết thời gian qua của bọn hắn thì tính là cái gì? Còn không bằng trực tiếp kéo một đầu bếp đến, sau đó mang Thiết Thương Hùng trở về cho rồi.
- Không được, tuyệt đối không thể như vậy, phải khiến Thiết Thương Hùng đánh nhau với bọn chúng, đến lúc đó bổn Vương lại thi ân cứu mạng, cứu Thiết Thương Hùng, sau đó Thiết Thương Hùng nhất định sẽ trung thành và tận tâm với bổn Vương!
Ánh mắt người trẻ tuổi sáng lên, sau đó lại trở nên ảm đạm:
- Thế nhưng, phải dùng phương pháp gì mới có thể khiến bọn hắn đánh nhau đây?
Nghĩ đến đây, người trẻ tuổi còn phân phó cho thủ hạ của mình:
- Tất cả mọi người hãy nghĩ biện pháp, làm thế nào mới có thể khiến bọn chúng đánh nhau với Thiết Thương Hùng, còn phải tạo thành cục diện lưỡng bại câu thương nữa.
- Rõ, Vương thượng.
Một đám người bắt đầu vùi đầu suy tư.
Bên dưới Thần Lai Bộc Bố, đầm nước vẫn lẳng lặng như trước, tốc độ thôn hấp năng lượng của Sở Nam càng ngày càng nhanh, càng lúc càng nhiều, đám người Công Dã Dương cũng cảm thấy mặt đất giống như đang gào thét. Thiết Thương Hùng là đại địa sủng nhi (sủng vật của đất),càng nhạy cảm phát hiện ra, nó quay đầu nhìn thoáng qua Sở Nam, sau đó nghĩ:
- Hắn chắc chắn sẽ không thắng! Thần Lai Sơn lớn như vậy, làm sao có thể dễ bị hủy như vậy được?
Lần ngồi này kéo dài trọng vẹn năm ngày, trong suốt năm ngày qua, năng lượng mà Sở Nam thôn hấp thật sự khó có thể tính toán được, chỉ có điều đầm nước bình lặng không chút gợn sóng kia cũng phát ra một vòng gợn sóng, vòng gợn sóng này từ từ lan ra.
- Thần Lai Sơn này quả thật không đơn giản, năng lượng so với Thập Vạn Đại Sơn chỉ hơn chứ không kém, mà Thần Sơn Thần Thủy như vậy chắc chắn có Hồn tồn tại…
Sở Nam đang suy nghĩ thì âm thanh tiểu Hắc chợt vang lên trong đầu hắn:
- Phụ thân, ta đói rồi.
Trong lòng Sở Nam liền cảm thấy hổ thẹn, tiểu Hắc lúc còn là hắc đản đã hấp thu nhiều năng lượng như vậy, bây giờ khẳng định càng cần nhiều năng lượng hơn, trận chiến tại Phong Dương thượng quốc, tiểu Hắc cũng tiêu hao không ít, cực kỳ suy nhược, mặc dù cho nó không ít đan dược, nhưng tuyệt đối không đủ. Nghĩ vậy, Sở Nam liền vội vàng thả tiểu Hắc ra, dặn dò tiểu Hắc không được bại lộ, còn để tiểu Hắc mặc "ẩn thân y", mặc dù lúc trước Thanh Phượng từng nói Võ Tôn cao cấp có thể nhìn ra được "ẩn thân y", nhưng lúc ấy Thanh Phượng cũng chỉ có tu vi Võ Đế đại viên mãn, với tu vi của tiểu Hắc hiện nay, cho dù những người đó có phát hiện được dị thường thì chắc chắn cũng sẽ không nhận ra.
Tiểu Hắc cũng bắt đầu thôn hấp năng lượng, nhất thời, năng lượng của Thần Lai Sơn liền giống như nước sông cuồn cuộn tràn về phía Sở Nam. Mặt nước bắt đầu nhộn nhạo, tòa núi cũng bắt đầu lung lay, mọi người rõ ràng cảm nhận được, Xương Nguyên nhớ đến lúc đại nhân thôn hấp năng lượng của hộ cung đại trận, lúc đại nhân nói “năng lượng quá ít”, hắn còn cho rằng là đại nhân cố ý nói vậy, để bọn hắn thấy đại nhân cường đại. Thế nhưng lúc này mới phát hiện ra những lời đó là sự thực, không khỏi thầm nghĩ:
- Năng lượng không còn, núi này tự nhiên cũng sẽ bị phá hủy, thân thể của đại nhân không ngờ có thể chứa nạp được nhiều năng lượng như vậy?
Người trẻ tuổi đương nhiên cũng cảm nhận được, bọn hắn còn chưa nghĩ ra biện pháp, nhưng cảm giác được loại dị biến này thì trong lòng cũng bắt đầu cảm thấy bất an, người trẻ tuổi nói:
- Năng lượng Thần Lai Sơn này biến hóa như vậy là do những người kia tạo ra sao?
Lúc này, người trẻ tuổi liền hạ quyết tâm, nói:
- Hắc Đại, ngươi xuống dưới xem thử bọn hắn một chuyến!
Vẻn vẹn vài giây sau, Hắc Đại xuống dưới thác nước, thân ảnh còn chưa hạ xuống hoàn toàn thì đã nghiêm nghị quát:
- Các ngươi là ai, ở đây làm gì? Nhanh rời khỏi đay cho lão phu…
Lông mày Sở Nam nhướng lên, thầm nghĩ:
- Quả nhiên có cổ quái!
Thiết Thương Hùng nghe thấy âm thanh này, liền nổi giận mắng:
- Trên địa bàn của gia gia còn có phần cho ngươi ra oai sao? Gia gia nuốt sống ngươi, không đúng, bắt ngươi lại rồi nướng ăn!
Nói xong, bàn chân của Thiết Thương Hùng liền đập tới, Hắc Đại nhớ đến phân phó của Vương thượng, không dám ra tay với Thiết Thương Hùng, sợ khiến Thiết Thương Hùng cừu hận, làm hỏng mất đại sự của Vương thượng. Rơi vào đường cùng, chỉ đành mở miệng nói:
- Tiền bối, tiểu tử cũng không có ý gì khác, chỉ sợ những người này gây bất lợi với ngài, tiểu tử cũng là vì muốn tốt cho tiền bối mà thôi.
- Bọn hắn không dám!
Thiết Thương Hùng vừa trả lời như vậy, Hắc Đại nghe thấy liền cảm thấy có chút hi vọng, còn nói thêm:
- Bọn hắn bề ngoài thì không dám, nhưng trong lòng nhất định muốn bắt tiền bối, khiến tiền bối mất đi tự do, cũng không thể…
Thiết Thương Hùng quay người lại, quét mắt một lượt, cuối cùng rơi lên người Sở Nam, Sở Nam cười nhạt nói:
- Người này muốn phá hỏng trận đánh cuộc của chúng ta, không để chúng ta tiếp tục đánh cuộc, hắn còn muốn cướp thịt của ngươi!
- Cái gì? Dám đoạt thịt của gia gia, gia gia sẽ liều mạng với ngươi!
Nghe thấy có người muốn cướp thịt nướng của nó, lửa giận của Thiết Thương Hùng liền bùng lên ngất trời, cũng không thèm nghe Hắc Đại nói gì, một mực tất công, Hắc Đại nhanh chóng tránh né, đột nhiên có một ngọn núi từ dưới đất mọc lên, đem hắn vây khốn bên trong, không thể cử động được chút nào, bàn tay gấu của Thiết Thương Hùng cũng vừa vặn đánh xuống đầu hắn.
Trong bóng tối, người trẻ tuổi nhíu chặt mày lại, không biết đã phát sinh chuyện gì, cả giận nói:
- Bổn vương rõ ràng đã nhắc nhở Hắc Đại, để hắn không được đắc tội Thiết Thương Hùng, hắn như thế nào lại đánh nhau với Thiết Thương Hùng?
- Vương thượng, chúng ta có ra tay cứu Hắc Đại không?
Trên trán người trẻ tuổi nhăn lại, nói:
- Cứu hắn, cùng Thiết Thương Hùng đối đầu sao?
- Thế nhưng, nếu chúng ta không ra tay, Hắc Đại sẽ…
- Câm miệng!
Người trẻ tuổi lạnh lùng quát, trong lòng thầm nghĩ:
- Có nên đích thân ra tay trảm sát Hắc Đải, để Thiết Thương Hùng nảy sinh hảo cảm với bổn Vương, tiếp đó…
Giờ phút này, người trẻ tuổi cũng không nghĩ đến Hắc Đại đã từng làm rất nhiều chuyện cho hắn, cũng không nghĩ đến sự trung thành của Hắc Đại mà chỉ nghĩ làm như thế nào mới có thể có được Thiết Thương Hùng, có được lợi ích tối đa.
Lúc đang nghĩ thì người trẻ tuổi đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Đông, người phía sau hắn lại nói:
- Vương thượng, nhóm người này chính là Võ Thánh của Minh Hoa thượng quốc, ở trung tâm chính là quốc chủ của Minh Hoa thượng quốc.
- Minh Hoa thượng quốc? Bọn hắn đến Thần Lai Sơn là có mục đích gì? Hôm nay là ngày nào?
Trong mắt người trẻ tuổi chợt hiện vẻ âm độc, trong đầu lại nghĩ cách làm thế nào để lợi dụng thế lực của Minh Hoa thượng quốc và thế lực của Sở Nam đánh nhau, sau đó cuốn Thiết Thương Hùng vào trong vòng xoáy đó.
Thiết Thương Hùng cũng cảm nhận được đoàn người của Minh Hoa thượng quốc, giận dữ thét:
- Tiểu tử, ngươi chán sống rồi, còn mang nhiều người như vậy đến đoạt thịt của gia gia, gia gia phải đem tất cả các ngươi ăn sạch!
Cảm nhận được đoàn người của Minh Hoa quốc chủ đang đến gần, Thiết Thương Hùng liền không hề nghi ngờ nữa, hơn nữa còn cho rằng là người của Hắc Đại đến đây cướp thịt của nó, vì vậy, Thiết Thương Hùng liền dùng tay gấu của mình đánh Hắc Đại đến choáng váng.
Ngay sau đó, thân ảnh khổng lồ liền lao thẳng ra ngoài, muốn cản đám người Minh Hoa quốc chủ lại, bởi vì Thiết Thương Hùng nghĩ đến trận đánh cuộc của mình, không thể để bất kỳ kẻ nào quấy rầy Sở Nam, bằng không thì nó sẽ thua.
- Quốc chủ…
Một tên Võ Thánh cao cấp của Minh Hoa thượng quốc cảm giác được uy năng khủng bố ập đến, không chút do dự đem Minh Hoa quốc chủ đẩy ra sau lưng, đúng lúc này, Thiết Thương Hùng đánh tới, hai tay vừa vung lên liền xuất hiện một tòa núi cao ngất, đương nhiên, ngọn núi này là do Thổ "Pháp tắc" lăng lệ ngưng tụ thành.
Thiết Thương Hùng đem tòa núi nện xuống, đám Võ Thánh Minh Hoa thượng quốc liền hợp lực ngăn cản, Thiết Thương Hùng liền nhân cơ hội đó nhảy vào trong đám người, tay chân đồng loạt vung lên, bất kể là Võ Thánh cao cấp hay Võ Thánh sơ cấp đều bị một chưởng đánh bay qua một bên, thi triển hết uy phong thực lực của Võ Thánh đại viên mãn. Thiết Thương Hùng vừa đánh vừa quát:
- Dám đoạt thịt của gia gia, gia gia gọi các ngươi đến đoạt sao? Thật đúng là không nhịn được nữa, dam đoạt thịt trong tay gia gia…
Dù trong lòng Minh Hoa quốc chủ ẩn tàng ngàn vạn suy tính thì lúc này cũng không kịp thi triển, Minh Hoa quốc chủ hoàn toàn không ngờ rằng Thiết Thương Hùng lại công kích bọn hắn, hơn nữa công kích còn đột ngột và mãnh liệt như vậy, nghe thấy lời nói của Thiết Thương Hùng, suy nghĩ trong đầu hắn nhất thời không theo kịp, chờ đến khi phục hồi tinh thần thì bàn tay gấu của Thiết Thương Hùng cũng vừa vặn chộp về phía hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.