Bất kể hối hận như thế nào cũng đều vô dụng, Bạch lão đầu phát ra tiếng hét thảm cuối cùng, tiếp đó huyết nhục trên người bị nghiền nát, đâu phải chỉ tứ phân ngũ liệt, mà giống bị phanh thây xé xác hơn, huyết nhục bay tứ tung.
Chỉ lưu lại nắm quyền của Sở Nam.
Giữa hai hàng lông mày của Sở Nam vẫn còn chút nghi hoặc, trong nắm quyền của hắn chính là nguyên hạch của Bạch lão đầu vẫn còn quang điểm ngũ sắc bám vào.
Sở Nam nhìn thấy đầu tiên chính là quang điểm ngũ sắc, nhất thời chợt nghĩ:
- Chính quang điểm ngũ sắc này đã ngăn cản Bạch lão đầu tự bạo sao? Ngũ Hành hợp nhất đến cùng còn bao nhiêu diệu dụng? Lúc trước Võ Tôn chi "Vực" khi Ngũ Hành hợp nhất có thể đánh bại chữ “Thiên”. Bây giờ, Ngũ Hành "Pháp tắc" hợp nhất lại có thể khiến cho Võ Thánh đại viên mãn không thể điều khiển được "Pháp tắc" và năng lượng của bản thân, Võ Tôn chi "Vực" có sinh mệnh liệu sẽ phát ra uy năng như thế nào? Ngũ Hành "Pháp tắc" hợp nhất có sinh mệnh nữa thì sẽ như thế nào?
Nghĩ đến đây, Sở Nam lại nghĩ đến "Trọng Thổ vực" đã bạo của mình, khẽ lẩm bẩm:
- Sơn Hồn của Thập Vạn Đại Sơn vẫn còn trong cơ thể ta không chịu ra, hơn nữa cũng không thể ra, ta phải kiếm một Sơn Hồn khác. Hơn nữa, vừa vặn nhân cơ hội này đến “Thần Lai Bộc Bố” của Minh Hoa thượng quốc một chuyến, xem xem đến cùng có Thủy Hồn hay không, còn phải đem chuyện ở đây thu thập một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447817/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.