Chương trước
Chương sau
Trên mặt Công Dã Dương lộ ra nụ cười khổ, hắn bây giờ bản thân cũng khó bảo toàn, nào còn thừa sức động thủ, nếu không phải cơ duyên xảo hợp, trên người có một kiện pháp bảo hộ thân lợi hại thì lúc hắn vừa tiến vào trận pháp này đã tan thành mây khói rồi.
- Thế nào? Công Dã Dương, ngươi cũng muốn phản bội trẫm? Đợi lão tổ tông trở về, trẫm sẽ nói lão tổ tông đem các ngươi chém giết toàn bộ, chém thành một ngàn khối, một vạn khối…
Phong Dương quốc chủ giống như bị tâm thần, gào lên điên cuồng.
Sở Nam lại nuốt vào một viên "Phong Ma Đan", mặc dù Sở Nam không quan tâm đến việc "Phong Ma Đan" tiêu hao một lượng lớn sinh mệnh lực, thế nhưng, yêu cầu của "Phong Ma Đan" đối với thân thể lại đặc biệt cao, nếu không có lực lượng chống đỡ thì sẽ bị khô kiệt, thậm chí là chết khô. Lúc trước liên tục nuốt hai viên "Phong Ma Đan" đã khiến thân thể Sở Nam bị tàn phá cực lớn, bây giờ lý tưởng nhất là hắn từ từ điều dưỡng thân thể thật tốt, như vậy thì thân thể bị tàn phá không chỉ có thể khôi phục lại mà còn đường tôi luyện, nâng cao thêm một bước.
Thế nhưng, Sở Nam căn bản không có thời gian đi điều dưỡng để khôi phục, bên ngoài tàn trận da thú chỉ có một Huyễn Hồn Thủy Kính trận, mà Bạch lão đầu lại có Thần Khí, Huyễn Hồn Thủy Kính trận chắc chắn cũng không ngăn cản được bao lâu, đó là dưới tình huống năng lượng đầy đủ.
Nếu như Sở Nam không cung cấp năng lượng thì Huyễn Hồn Thủy Kính trận căn bản không đỡ nổi một kích, cũng giống như hộ cung đại trận bị hút khô năng lượng lúc trước, chỉ bị một quyền của Sở Nam liền vỡ nát, mà tàn trận da thú cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Hơn nữa, Bạch lão đầu đã phá Chính Phản Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận, rất nhanh sẽ đến đây. Cho nên, mặc kệ thân thể bị tàn phá thành bộ dạng gì, Sở Nam đều phải nuốt viên "Phong Ma Đan" thứ ba.
Dược lực khổng lồ của "Phong Ma Đan" vừa vào trong người liền bắt đầu bành trướng, xương cốt phát ra tiếng “lách cách”, Sở Nam mạnh mẽ áp chế, không để lộ chút nào trên mặt. Mà vừa được năng lượng của Sở Nam bổ sung, uy năng của tàn trận da thú đột nhiên đại tăng, Công Dã Dương lập tức hét thảm một tiếng, thất khiếu đổ huyết, hai tay giơ cao một nghiên mực bằng đá.
Hứa Võ Thánh tinh quang thoáng hiện, hô lên:
- Thần Khí, không phải, là ngụy Thần Khí.
Sở Nam nói:
- Thần phục hay không?
- Công Dã Dương, ngươi dám?
Phong Dương quốc chủ liền rống lên.
- Ta…
Công Dã Dương dốc toàn lực chống cự uy năng, nói chuyện cũng không nổi, Sở Nam nhàn nhạt nói:
- Thần phục ta, ta sẽ truyền thụ cho ngươi một vạn trận pháp!
- Một vạn?
Công Dã Dương dùng phần lớn tinh lực để nghiên cứu trận pháp, vừa nghe nói vậy lập tức có chút kích động, ngay lúc hắn lên tiếng nghi vấn thì Sở Nam đã quát:
- Động thủ!
Ngay lập tức, Tiểu Nê Thu và đám người Hứa Võ Thánh cùng lúc ra tay, không chút tốn sức đã bắt Công Dã Dương lại, lấy tinh huyết của hắn, nhân dịp có năng lượng "Phong Ma Đan", Sở Nam lập tức đem tinh huyết của Công Dã Dương luyện hóa, Công Dã Dương còn chưa kịp phản ứng, đặc biệt là đạo ấn ký Sinh Tử Ấn kia càng khiến cho hắn ngẩn ra như con rối gỗ.
- Bán mạng cho ta mười năm, hủy bỏ ấn tích, trả lại tự do cho ngươi, một vạn trận pháp mà ta vừa nói cũng sẽ truyền cho ngươi.
Sở Nam dứt khoát nói, sau khi bị Sở Nam dùng Sinh Tử Quyết khống chế, Công Dã Dương cũng không bị tàn trận da thú công kích nữa, lại nhìn thế cục trước mắt, hắn căn bản không còn lựa chọn nào khác, vì vậy, Công Dã Dương đành khẽ gật đầu.
- Trẫm sẽ diệt cửu tộc của ngươi, không, diệt từ trên xuống dưới mười tám đời nhà ngươi!
Phong Dương quốc chủ nhìn thấy Công Dã Dương cũng thần phục địch nhân của hắn, liền điên cuồng rống lên, hắn vừa thốt ra câu nói đó, cũng gián tiếp đẩy Công Dã Dương về phía trận doanh của Sở Nam triệt để. Ngay cả đám người Hứa Võ Thánh cũng cực kỳ khó chịu đối với Phong Dương quốc chủ.
Chính lúc này, Bạch lão đầu từ trong hoàng cung xông ra, tiến vào Huyễn Hồn Thủy Kính trận, toàn thân tản mát sát khí nồng đậm đến cực điểm, một quyền đánh xuống Huyễn Hồn Thủy Kính trận, “Phành” một tiếng, Huyễn Hồn Thủy Kính trận lập tức xuất hiện vết nứt, mà Bạch lão đầu cũng nhận được một cỗ phản lực, cỗ phản lực này so với năng lượng hắn thi triển ra còn lợi hại hơn hai thành, Bạch lão đầu “phụt” một tiếng thổ ra một ngụm máu.
Bạch lão đầu hai mắt tràn đầy huyết hồng, lại lần nữa đem vòng vàng Thần Khí nện xuống Huyễn Hồn Thủy Kính trận.
Không phải nghi ngờ, Huyễn Hồn Thủy Kính trận liền bị phá.
Cùng lúc đó, Sở Nam nói với đám người Hứa Mãnh và Công Dã Dương:
- Bên dưới nghe mệnh lệnh của ta, bố trí thành một Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận, lấy năm Võ Thánh cao cấp tạo thành, Hứa Mãnh đứng ở vị trí Mộc thuộc tính, Xương Xuyên đứng ở vị trí Kim thuộc tính…
- Các ngươi hãy tự đứng ở vị trí của mình…
Sở Nam giải thích cho đám người, để bọn hắn hiểu rõ một chút, đến lúc đó hắn có thể khống chế thi triển dễ dàng, mà Công Dã Dương càng nghe lại càng mơ hồ, lông mày hơi nhíu lại, đợi sau khi Sở Nam nói xong thì Công Dã Dương mới hỏi:
- Đại trân, tài liệu bày trận của ngươi đâu?
Sở Nam cười nói:
- Ngươi chính là trận tài (tài liệu bày trận),ta chính là trận tài, mỗi người ở đây đều là trận tài, hôm nay ta sẽ truyền cho ngươi trận thứ nhất, dùng người sống để bày trận!
- A…
Đám người Hứa Mãnh, Công Dã Dương đều kinh hô, trong thanh âm khó che dấu được sự sợ hãi, Công Dã Dương thì ngoài sợ hãi ra còn có vài phần kinh hỉ.
Sở Nam cười hỏi:
- Sợ sao?
Không đợi đám người trả lời thì Sở Nam đã nói thêm:
- Đừng sợ, ta cũng ở trong trận, cũng là một trong số những trận tài.
Nghe nói vậy, mọi người nhất thời liền an tâm.
Cùng lúc đó, Bạch lão đầu đã nâng vòng vàng Thần Khí đánh vào tàn trận da thú.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.