Bởi vì, Thú Bì tàn trận một khi khởi động, năng lượng Sở Nam phải cung cấp trong nháy mắt liền gia tăng gấp mười lần, Ngũ Hành Nguyên Dịch trong chảy xuôi trong đan điền kia thiếu chút nữa là trở nên suy kiệt. Tuy nói Ngũ Hành Nguyên Dịch trong người hắn vô cùng vô tận, sinh sôi không ngừng nhưng lúc này tốc độ sinh ra lại xa xa không bắt kịp tốc độ tiêu hao.
Ngoại trừ năng lượng tiêu hao bên ngoài ra, thân thể cũng trải qua một lần khảo nghiệm đạt tới tình trạng cực kỳ hà khắc!
Nếu hắn không thể trụ được vậy thì kết quả chính là thân thể vỡ vụn, mà ngay cả thân thể cường hãn của hắn một khi vừa vỡ thì đồng nghĩa với đó là Ngũ Hành Nguyên Dịch sẽ gặp phải đả kích, khi đó đại trận sẽ thiếu hụt năng lượng, mà năng lượng một khi thiếu, đại trận liền tự sụp đổ!
Thế cục như vậy, có thể nói là vạn phần nguy cấp!
Dưới sự dẫn dắt của Sở Nam, đoàn người lại hướng về khu vực của tên Võ Thánh cuối cùng, Xương Võ Thánh.
Xương Võ Thánh chứng kiến bốn người Hứa Võ Thánh đứng phía sau Sở Nam trong nháy mắt liền liên tưởng tới kết cục của Tần Tề nhị vị Võ Thánh, minh bạch ra chuyện này là như thế nào, thần sắc theo đó mà trở nên trắng như tuyết.
- Thần phục, hoặc chết!
Sở Nam chứng kiến phản ứng của Xương Võ Thánh như vậy liền biết chiêu số hắn vừa dùng lúc trước rất khó thực hiện thành công được.
Xương Võ Thánh cười thảm mà nói:
- Cho dù... ta thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447808/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.