Chương trước
Chương sau
Sơ giai Võ Thánh tự bạo, uy năng to lớn khó có thể tưởng tượng. Nếu để cỗ uy năng này bạo tạc trong thành, cho dù Phong Dương Thành có các loại biện pháp bảo vệ thì cũng chỉ sợ một phần tư toà thành hoá thành hư vô! Mà Xương Võ Thánh cùng Hứa Võ Thánh, hai cao giai Võ Thánh tồn tại cũng không có khả năng vẫy tay một cái liền diệt cỗ uy năng khổng lồ này. Bất quá, hai ngươi nếu muốn né tránh thì lại chuyện tương đối dễ dàng, mà cũng sẽ không phải gánh chịu tổn thương gì quá nặng!
Nhưng mà, vấn đề này ngay lúc này bọn hắn căn bản không thể né tránh, bởi vì chỗ này là Phong Dương thành hoàng thành!
Chỉ nghe Xương Võ Thánh quát:
- Hết thảy mọi người, toàn lực xuất kích, tuyệt không để năng lượng tiết ra mảy may, Phong Dương thành nếu có tổn hại gì, chúng ta đều trốn không thoát tội.
Tiếng hét mặc dù nghiêm lệ nhưng bên trong vẫn còn ẩn chứa một cỗ sợ hãi khó lường, thế nhưng mà đây là hai vị sơ giai Võ Thánh tự bạo a!
Tại Nam Xuyên châu này, Võ Tôn đại viên mãn thực không ít, chừng mấy ngàn người, nhưng số người vượt qua một bước kia, lĩnh ngộ Pháp tắc tấn chức lên Võ Thánh lại không có bao nhiêu. Nhưng mà, Xương Võ Thánh lại thấy hai tên sơ giai Võ Thánh tiền đồ bất khả hạn lượng cứ như vậy mà lại bị người khác dùng như bảo vật, không chút phản kháng mà phải tự bạo.
Sợ hãi so với Xương Võ Thánh càng sâu sắc hơn đó chính là An Võ Thánh. Tần Tề nhị vị Võ Thánh trong nháy mắt tự bạo, An Võ Thánh cả người mãnh liệt run rẩy không thôi, trong nội tâm như chớp nghĩ tới một vấn đề:
"Chủ nhân có thể để cho hai người bọn hắn tự bạo, khẳng định cũng có thể để ta tự bạo..."
Xương Võ Thánh cùng Hứa Võ Thánh đều tiếp nhận đại bộ phận uy năng tự bạo, mà đám người Ứng Võ Thánh lại toàn lực ra tay, thẳng đem cỗ uy năng bạo tạc này ngăn cản lại.
Nơi xa, Sở Nam đang nói:
- Tiểu Nê Thu, ngươi cũng toàn lực xuất thủ, ngoại trừ bắt kẻ đáng chết kia ra, tốt nhất là bắt về một gã sơ giai Võ Thánh nữa. An Võ Thánh, ngươi cũng toàn lực xuất một kích, nhiệm vụ, một gã sơ giai Võ Thánh.
- Vâng, đại nhân.
- Vâng, chủ nhân.
Tiểu Nê Thu cùng An Võ Thánh đồng thời đáp ứng, thân hình hai người chớp lên một cái, không hẹn mà cùng bộc phát ra uy năng lớn nhất, dùng tới toàn lực. Đám người Xương Võ Thánh tự nhiên chứng kiến hai người An Võ Thánh giết tới, sắc mặt lộ ra vẻ kinh hoảng mà cao giọng quát:
- Lớn mật...
Ứng Võ Thánh cũng muốn quát lên như vậy, nhưng mà hắn vừa mới mở to miệng thì đã rơi vào bên trong một cái giao trảo cực lớn. Bên trong giao lại có vô số bọt nước, mà đám bọt nước này có đặc tích đặc dính, khiến cho Ứng Võ Thánh vô pháp phản kháng.
Xương Võ Thánh cùng Hứa Võ Thánh phân biệt xuất ra sát chiêu, một đoàn quang cầu cùng một đạo tiên ảnh hướng đầu Tiểu Nê Thu đánh thẳng đến. Đúng là hai người bọn hắn muốn đem Tiểu Nê Thu nhất kích trảm sát tại chỗ.
Thân hình Tiểu Nê Thu chợt biến đổi, giao thân khổng lồ vậy mà lập tức biến thành một đầu cá chạch, thân thể vừa biến đổi, hai trảo phía sau lại phân biệt hướng về phía quang đoàn cùng tiên ảnh đánh tới, mà một trảo còn lại lại hướng bên cạnh không xa chộp tới, đúng là một gã sơ giai Võ Thánh.
An Võ Thánh muốn hảo hảo thể hiện, tự nhiên phát huy vượt xa bình thường, hoàn toàn không thèm để ý tới thương tổn, cứ thế mà cường hoành hướng một gã sơ giai Võ Thánh đánh tới, lại thừa cơ đem tên sơ giai Võ Thánh này bắt lấy rồi điên cuồng rút lui.
Mà Sở Nam cũng không có nhàn rỗi, tất cả năng lượng sở hữu trong thân tất cả tề tụ lại, trong nháy mắt với chiến ý kinh thiên, Diệt Thiên Quyền lần nữa xuất ra, hướng thẳng về cỗ năng lượng bạo tạc đánh tới.
Giờ phút này, Tiểu Nê Thu đồng thời tiếp được một kích của hai vị cao giai Võ Thánh, quang đoàn phân diệt, tiên ảnh biến mất, nhưng mà lưỡng trảo của Tiểu Nê Thu cũng phải phun ra một đoàn máu huyết. Tiểu Nê Thu không dám dừng lại, bứt ra mà chạy, Xương Võ Thánh cùng Hứa Võ Thánh lại công kích thêm lần nữa nhưng lại thấy một cái hắc động quỷ dị đã nện lên tầng bình chướng mà bọn hắn đang tận lực duy trì. Nhị vị Võ Thánh giận dữ quát lên:
- Trung giai Võ Tôn nho nhỏ mà cũng dám làm càn...
Lửa giận mặc dù bốc thẳng lên trời nhưng bọn hắn không thể không tận lực đem cỗ năng lượng bạo tạc làm cho suy yếu đi. Tiểu Nê Thu vốn có thể bứt ra mà đi, thấy cảnh này giao thủ (đầu giao long) cuồng hiện, một thân điên cuồng hét lên, giao vĩ mở ra, cũng hung hăng đập vào phía trên bình chướng.
Một quyền của Sở Nam vốn đủ khiến cho tầng bình chướng lay động không thôi, nếu không phải vì hai tên cao giai Võ Thánh tận lực duy trì thì sớm đã thất linh bát lạc, nhưng mà một giao vĩ của Tiểu Nê Thu nện xuống, như một cọng rơm đè chết lừa già, bình chướng bạo liệt!
Xương Võ Thánh cùng Hứa Võ Thánh không phải là hạng người cổ hủ cố chấp, thấy sự tình không thể lay chuyển được liền vội vã né tránh, đồng thời súc thế chuẩn bị cỗ uy năng này vừa biến mất liền lấy lôi đình nhất kích đem đám người lớn mật tới cực điểm này bắt lại.
Ngay khi bọn hắn vừa tránh sang một bên, đồng tử hai người bọn hắn đột nhiên sinh quang mang lạnh lẽo, bởi vì bọn hắn thấy cái tên tiểu tử trung giai Võ Tôn kia rõ ràng thừa cơ này mà tiến vào trong cỗ năng lượng bạo loạn kia. Xương Võ Thánh tại chỗ hít một hơi khí lạnh, nói:
- Tiểu tử này muốn làm cái gì? Mặc dù cỗ năng lượng này bị chúng ta làm suy yếu không ít nhưng căn bản là hắn với chút tu vi như vậy không có khả năng thừa nhận, chỉ cần hắn vừa tiến vào nhất định là bị oanh thành bột phấn.
Nhưng mà, ở bên trong cỗ năng lượng bạo loạn này, Sở Nam tịnh không có biến thành bột phấn gì cả. Hắn kích phát Hỗn Nguyên Ban Chỉ lên, đồng thời đem Thập Vạn Đại Sơn sơn hồn toàn lực kích phát, bộc phát ra uy năng phòng ngự cường đại nhất!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.