Sơ giai Võ Thánh tự bạo, uy năng to lớn khó có thể tưởng tượng. Nếu để cỗ uy năng này bạo tạc trong thành, cho dù Phong Dương Thành có các loại biện pháp bảo vệ thì cũng chỉ sợ một phần tư toà thành hoá thành hư vô! Mà Xương Võ Thánh cùng Hứa Võ Thánh, hai cao giai Võ Thánh tồn tại cũng không có khả năng vẫy tay một cái liền diệt cỗ uy năng khổng lồ này. Bất quá, hai ngươi nếu muốn né tránh thì lại chuyện tương đối dễ dàng, mà cũng sẽ không phải gánh chịu tổn thương gì quá nặng!
Nhưng mà, vấn đề này ngay lúc này bọn hắn căn bản không thể né tránh, bởi vì chỗ này là Phong Dương thành hoàng thành!
Chỉ nghe Xương Võ Thánh quát:
- Hết thảy mọi người, toàn lực xuất kích, tuyệt không để năng lượng tiết ra mảy may, Phong Dương thành nếu có tổn hại gì, chúng ta đều trốn không thoát tội.
Tiếng hét mặc dù nghiêm lệ nhưng bên trong vẫn còn ẩn chứa một cỗ sợ hãi khó lường, thế nhưng mà đây là hai vị sơ giai Võ Thánh tự bạo a!
Tại Nam Xuyên châu này, Võ Tôn đại viên mãn thực không ít, chừng mấy ngàn người, nhưng số người vượt qua một bước kia, lĩnh ngộ Pháp tắc tấn chức lên Võ Thánh lại không có bao nhiêu. Nhưng mà, Xương Võ Thánh lại thấy hai tên sơ giai Võ Thánh tiền đồ bất khả hạn lượng cứ như vậy mà lại bị người khác dùng như bảo vật, không chút phản kháng mà phải tự bạo.
Sợ hãi so với Xương Võ Thánh càng sâu sắc hơn đó chính là An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447801/chuong-1143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.