- Vì sao lại không?
An Võ Thánh lắc đầu, nói:
- Ngươi nói muốn tiêu diệt hai mươi tên Võ Tôn này bản Võ Thánh có thể tin, hơn nữa còn có thể khoanh tay đứng nhìn, mặc kệ ngươi chém giết. Nhưng mà ngươi không nên gây với bản Võ Thánh, ngươi cũng đã biết, điều này đại biểu cho bản Võ Thánh có thể hướng ngươi xuất thủ mà không vi phạm quy định.
- Tự nhiên là biết rõ, nếu ngươi thật sự lo lắng vậy có thể đứng yên để ta đánh ngươi một quyền, cho thấy xác thực là ta xuất thủ trước, như vậy ngươi càng có thể yên tâm, như thế nào?
Sở Nam biết rõ mà còn cố ý cười nói như vậy.
Hai mươi tên Võ Tôn đều hiện lên vẻ mất tự nhiên, còn có thần sắc vô cùng âm trầm. Một là bởi vì lời An Võ Thánh mới nói ra, hai là vì Sở Nam hoàn toàn không để bọn hắn vào mắt. An Võ Thánh nói như vậy, bọn hắn cảm thấy không có gì, dù sao người ta cũng là Võ Thánh. Nhưng mà Sở Nam trước mắt này có cái gì mà dám làm ra tư thái như vậy? Vì hắn có thể diệt sát ngũ đại Võ Tôn? Bọn hắn thế hai mươi người bọn hắn cũng là Võ Tôn!
Ngay lúc hai mươi tên Võ Tôn ngo ngoe muốn động thì An Võ Thánh lại lên tiếng nói:
- Như vậy cũng tốt, bản Võ Thánh liền để ngươi đánh trước một quyền!
- Thật là quy định khả ái, người khả ái! Cứ đứng yên đó, đừng nhúc nhích!
Sở Nam cười nói, lời còn chưa ra khỏi miệng thì thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447792/chuong-1134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.