- Ta đã thử qua Cực Kiếm Vực của ngươi, bây giờ ngươi cũng nên một lần thử qua uy lực của Diệu Kim Vực của ta chứ!
Dứt lời, Sở Nam liền xuất ra Diệu Kim Vực. Ngay lập tức, vô số kiếm khí kim sắc sắc bén vô cùng xuyên thấu mọi chỗ trên thân thể Tiền Hung, thậm chí còn là mỗi một tế bào!
Không hề nghi ngờ, Tiền Hung vẫn lạc!
Tiếp đó, Sở Nam lại nhìn chằm chằm về phía Phương Võ Tôn, hỏi:
- Ngươi không phải muốn miễu sát ta sao?
- Ta... ta... ta...
Phương Võ Tôn nói không thành lời, vạn phần sợ sệt.
Sở Nam nói tiếp:
- Cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi có thể từ Hàn Viêm Vực của ta thoát ra, ta liền tha mạng cho ngươi!
Không cho Phương Võ Tôn chọn lựa, Hàn Viêm Vực đã đem hắn nhấn chìm vào trong. Phương Võ Tôn vội vã dùng Phần Diệt Vực chống lại mà không hề có chút ý tứ công kích nào, chỉ là toàn lực phòng thủ. Nhưng mà Phần Diệt Vực của hắn vừa mới thi triển ra lại thoáng rụt trở về, rụt trở về này nhưng mà không hề có chút đắn đo nào, thật không thể hiểu được.
Là chủ nhân của Phần Diệt Vực, trong nội tâm Phương Võ Tôn lúc này cảm giác được Phần Diệt Vực của hắn như thần tử diện kiến hoàng đế, vì thế hắn không hề do dự mà rút Phần Diệt Vực lại. Phương Võ Tôn đờ đẫn mà thi thào:
- Đây là thứ hoả gì?
Kỳ thật, uy áp của Hàn Viêm Lam Ngọc Vương Hoả trước kia đều không có xuất hiện qua, nhưng thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447788/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.