Nghe thấy câu trả lời này, người kia liền trực tiếp choáng váng, hắn thật sự không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, nhưng hắn bị sự tham lam thôi thúc, cũng không nghĩ nhiều, liền vội vàng chạy đến phía trước, nhưng hắn không chạy đến những cây cột kia, ngược lại chạy đến hạt châu cấp bậc Tổ Bảo.
- Hạt châu này xem ra không phải phàm vật, đem hạt châu này về thì ta có thể trở thành phó bang chủ Mạc Lang bang, đến lúc đó muốn nữ nhân gì thì sẽ có nữ nhân đó, muốn…
Trong đầu còn đang nghĩ, người này liền bước vào trong trận mà Sở Nam chưa triệt hồi, sau đó chỉ nghe “phốc” một tiếng, người kia liền biến mất, biến mất triệt để, biến mất ngay trước mặt mọi người…
Ánh mắt Sở Nam đột nhiên sáng lên.
Tàn trận da thú ứng đối với ba mươi sáu ngôi sao.
Sở Nam chỉ bày bố mười một ngôi sao, có thể nói là tàn trận trong tàn trận, hẳn là không có uy lực gì tồn tại, thế nhưng không ngờ tàn trận chỉ mười một ngôi sao này lại có uy lực như vậy.
Hơn nữa, đây cũng không phải là trời đêm, cũng không có ngôi sao để ứng đối với trận pháp, lúc này mặt trời đã mọc từ phía Đông lên.
Phải đại trận tuyệt thế nào mới có thể tạo thành uy năng như vậy?
Sở Nam kìm chế cuồng hỉ trong lòng, càng thêm kiên định, bất luận thế nào cũng phải tìm ra toàn bộ tàn trận này để bày bố toàn trận.
Người kia biến mất, khống có quần áo bị xé nát, không có huyết nhục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447736/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.