Chương trước
Chương sau
Thoáng chốc, trên mặt đất xuất hiện từng tòa núi cao, một mảnh sông dài, hơn nữa không có tộc nhân của Thụ tộc nhưng vẫn xuất hiện một khu rừng rậm rạp, trên không trung có mặt trời xuất hiện, còn có mặt trăng và ngôi sao lấp lánh nữa.
Quả thật có vài phần tương tự với của Thiên Địa thực sự ở bên ngoài. Thậm chí “Thiên Địa chi uy” ở trong này còn nồng đậm hơn.
- Trời muốn ngươi chết, Địa muốn ngươi vong, ta muốn mạng ngươi, ngươi dám không chết sao?
Thanh âm vô cùng tư tin của Trận Hồn vang lên trong trận, Vạn Trận lão tổ cũng lo lắng, thầm nghĩ:
- Sở! Hi vọng ngươi có thể vượt qua được ải này.
Sở Nam không cười không giận, bình thản nói:
- Bọn chúng có tài đức gì làm Nhật, làm Nguyệt, làm Núi Sông?
Dứt lời, Sở Nam lại vươn nắm quyền ra.
Trong đầu chợt hiện lên hình ảnh của hắc động.
Sở Nam bình thản nói một câu, Thần Hồn hừ lạnh một tiếng, trả lời:
- Thiên Địa trong trận của ta, ta nói bọn chúng là Nhật, là Nguyệt, là Núi Sông thì bọn hắn muốn không phải cũng thành phải!
Thanh âm của Trận Hồn tràn đầy tự tin vô cùng.
- Ta sẽ phá Nhật Nguyệt của ngươi, tiêu diệt Núi Sông của ngươi!
Sở Nam nâng nắm quyền lên, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh hắc động thôn phệ hết tất cả mọi thứ, hắc động cuối cùng biến mất như thế nào thì Sở Nam cũng không biết, thế nhưng trong khoảnh khắc hắc động hiện ra, Sở Nam lại cảm thấy rõ ràng, nó là thứ không thể sờ được, nhưng Thiên Địa chi uy lại thực sự tồn tại, năng lượng ẩn chứa bên trong nắm quyền đều mô phỏng theo cách vận chuyển của hắc động.
- Muốn hủy Nhật Nguyệt, vậy dùng mạng của ngươi mà đổi, trời muốn ngươi vong!
Theo câu nói của Trận Hồn, ngôi sao trên không trung rơi xuống Sở Nam, giống như muốn đem một kẻ bất tuân trời diệt sát, ngôi sao này chính là do tộc nhân Tinh Thần tộc biến thành, nhưng giờ phút này, bọn hắn lại giống như ngôi sao, thực lực còn tăng lên một cách hết sức quỷ dị, vượt xa Đồ Đằng Thánh, uy thế phát ra khiến Sở Nam có chút rung động, thầm nghĩ:
- Công lực bạo tăng giống "Phong Ma Đan"?
Dù vậy, nó cũng chỉ khiến Sở Nam rung động mà thôi, Sở Nam nhìn mấy chục ngôi sao này, thở ra một hơi.
Sau đó nện ra một quyền.
Lúc quyền xuất ra, còn có một câu nói vang lên:
- Thiên muốn ta vong, ta liền diệt Thiên, vậy diệt Thiên sẽ bắt đầu từ ngôi sao này!
Thoáng chốc, không gian trong phương trận xuất hiện một vòng xoáy, thoạt nhìn vòng xoáy có chút giống hắc động, chỉ có điều màu sắc không phải là màu đen, màu sắc bất đồng nhưng ý và thần lại có sáu phần tương tự.
Sáu phần đã là cực hạn mà hiện nay Sở Nam có thể mô phỏng, dù sao thì hắc động có thể thôn phệ cả thiên địa cũng không phải dễ bắt chước.
Lúc đánh ra một quyền này, Sở Nam lại không dùng năng lượng, chỉ sử dụng lực lượng mênh mông vô cùng vô tận của mình.
Vạn Trận lão tổ “nhìn” đến đây, trong lòng thầm nghĩ:
- Lực lượng? Tên tiểu tử họ Sở này dùng lực lượng, còn một quyền này là quyền gì? Tại sao lại khiến ta có cảm giác tim đập mạnh, điều này…
Trong lúc Vạn Trận lão tổ đang lẩm bẩm, nắm quyền ẩn chứa “hắc động” chi ý của Sở Nam đánh lên ngôi sao, ngay lập tức, một tiếng nổ ầm vang lên bên trong không gian của phương trận…
Ngôi sao kia liền nát…
Hắc Động quyền vẫn hoàn hảo không tổn tao, thậm chí cũng không yếu nhược đi chút nào.
Trận Hồn rùng mình, tự nhiên sinh ra một loại cảm giác không đúng trước nay chưa từng có, hét lên:
- Ta không tin! Toàn bộ rơi xuống cho ta!
Trận Hồn vừa rống lên, những ngôi sao còn lại đều đồng loạt rơi xuống.
Ngoài ra còn có cả mặt trăng rơi xuống.
- Tinh toái!
Sở Nam tung người lên, dùng lực lượng diễn hóa thành dòng xoáy hắc động, đem toàn bộ ngôi sao cuốn vào trong, tiếp đó không ngừng vang lên âm thanh bạo tạc, khiến Trận Hồn cảm thấy rất khó chịu, Sinh Tử Băng Hỏa trận lập tức tràn ngập một cỗ lệ khí.
Bởi vì ngôi sao đã nát vụn toàn bộ.
Lúc ngôi sao vỡ vụn, tất cả lực lượng nguyệt quang của tộc nhân Nguyệt tộc lấy Nguyệt Hoa làm chủ liền bị cuốn vào trong hắc động.
- Nguyệt tán!
Thanh âm vừa dứt, mặt trăng cũng sụp đổ.
- Còn gì nữa? Cùng lên hết đi.
Sở Nam đặt tay lên hắc động, thoạt nhìn giống như Chiến Thần hiện thế, trong trận liền truyền đến âm thanh:
- Nhật lạc, lôi điện xuất, bóng đêm hiện, Sông Núi quấn đến, đại địa nổi lên!
Chỉ trong chốc lát, đêm tôi phô thiên lấp địa phủ đến, chỉ có điều, Thiên Địa này là Thiên Địa bên trong Sinh Tử Băng Hỏa trận, trong đêm tối, vài đạo Lôi Đình bổ xuống, đại địa nổi lên gợn sóng, từng ngọn núi nện về phía Sở Nam, còn sông suối thì quấn chặt quanh người Sở Nam.
Nhưng Thái Dương thì lại không thấy thân ảnh đâu.
Sở Nam cười nhạt một tiếng, điều khiển hắc động nuốt lôi điện, nuốt bóng đêm, nuốt sông, nuốt suối, nuốt đại địa, nuốt cả mặt trời ẩn nấp trong bóng tối, đem tất cả mọi thứ trong phương trận nuốt sạch.
“Hắc động” nuốt nhiều thứ như vậy đã có một tia lay động, thân thể Sở Nam cũng thoáng nghiêng một chút, thế nhưng lập tức bình thường trở lại, vẫn đứng thẳng tắp.
Chỉ có điều, chút lay động, chút nghiêng người kia đều bị Trận Hồn “nhìn thấy” vô cùng rõ ràng, ý niệm trong lòng chợt chuyển, khẽ lẩm bẩm:
- Ngươi muốn nuốt sao? Vậy sẽ cho ngươi nuốt đủ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.