Long Khiếu Thiên, không phải Đồ Đằng sư, mà là Đồ Đằng linh, còn cao hơn Đồ Đằng sư.
Long hình huyễn hóa ra đã có vài phần hồn và linh tính.
Sau khi tế xuất ra Đồ Đằng Long, Long Khiếu Thiên cũng thi triển chiến kỹ cường đại của mình để tấn công Sở Nam, trong suy nghĩ của hắn, dưới thế công lăng lệ như vậy, mặc kệ người trước mắt có bao nhiêu lợi hại thì kết quả chỉ có thể là hồn diệt.
Trong lòng Long Khiếu Thiên vẫn thầm nghĩ:
- Phượng Tiên Vân quả thật có chủ ý thật hay, nhưng bí mật kia chỉ có thể một mình ta biết mà thôi.
Cùng lúc đó, Phượng Tiên Vân cũng cười lạnh, thầm nghĩ:
- Đánh đi, đánh càng ác liệt càng tốt, tốt nhất là lưỡng bại câu thương, đến lúc đó ta sẽ làm ngư ông đắc lợi, chỉ cần đem những hắc sắc lệnh bài kia đoạt vào tay còn sợ không biết bí mật của nó sao?
Lúc này, Sở Nam đã động, hắn cũng không sử xuất ra cơn tốc tử khí hay lực lượng khổng lồ gì, chỉ ném ra khối thạch bản tàn khuyết ẩn chứa Long Hồn.
Linh hồn của Long Hồn đang trong trạng thái suy yếu, nếu ở trong không khí một thời gian dài thì sẽ bị thụ thương. Thế nhưng chỉ trong thời gian ngắn lại không xuất hiện vấn đề gì. Long Hồn vừa hiện ra giữa không trung, đám người Long Khiếu Thiên liền ngẩn ra, toàn bộ thế công cường hãn sắp ập đến cũng dừng lại.
Long Hồn tản mát ra long khí vô cùng thuần khiết, sau khi Long Khiếu Thiên sững sờ lại cuồng hỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447701/chuong-1043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.