Lúc Tiểu Tinh thu thập chiến lợi phẩm đến chỗ tên sứ giả Cửu Sư tộc, tên đó lạnh lùng nói:
- Bạch Tiểu Tinh, ngươi đã đem đến đại họa cho Thỏ Ngọc tộc ngươi, nếu bây giờ ngươi quy thuận Cửu Sư tộc thì nói không chừng vẫn còn một đường sinh cơ…
Không đợi tên sứ giả Cửu Sư tộc nói hết lời, Tiểu Tinh liền một cước giẫm nát đầu hắn, giẫm hắn nát thành thịt vụn.
Đại chiến mắc dù đã chấm dứt, thế nhưng không có bao nhiêu người rời đi, tất cả đều nhìn Thỏ Ngọc tộc, bọn chúng nghe hiểu được câu nói của Tiểu Tinh, phản ứng đầu tiên của bọn chúng là:
- Tên tộc trưởng Thỏ Ngọc tộc này tự cho là đánh thắng Thương Lang tộc thì có bản lĩnh, có thực lực để chiến với toàn bộ đại lục sao? Thật nực cười, không tự lượng sức.
- Sự huy hoàng của Thỏ Ngọc tộc chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi.
….
Trong lúc bọn hắn đang nghị luận thì Tiểu Tinh cũng mang theo chín vạn dũng sĩ quỳ bên ngoài gian phòng của Sở Nam, bây giờ trong lòng đám Thỏ Ngọc tộc nhân này, gian phòng này đã thay thế nơi Đồ Đằng tế tự, bởi vì bên trong gian phòng này có Thần Thỏ của Thỏ Ngọc tộc bọn hắn.
- Đại nhân, Tiểu Tinh may mắn không làm nhục mệnh.
- Dựa theo ghi chép trên này mà huấn luyện.
Sở Nam nói rất ngắn gọn, sau đó quăng ra chiến trận chi kỹ mà hắn sáng chế ra, hoàn toàn thích hợp với việc bài binh bố trận của Thỏ Ngọc tộc, Tiểu Tinh cầm lên, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447661/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.