Chương trước
Chương sau
Tiếng kêu thảm thiết vang lên phá không, hùng sư ngưng tụ từ Ngũ Hành nguyên dịch mạnh mẽ vung một cước đạp về phía Sư Sơn, Sư Sơn trực tiếp bị đạp bay lên trời, trong ngực Sư Sơn bỗng nhiên có thứ gì đó rơi xuống.
Tất cả trưởng lão của những Đồ Đằng tộc xung quanh đều hóa thành băng điêu, trong đầu tràn đầy chấn kinh, nam tử ôm thỏ kia không ngờ có thể ngưng tụ ra Sư Đồ Đằng, hơn nữa không chỉ có thể phá được Đồ Đằng của Sư Sơn mà còn có thể dễ dàng đem Sư Sơn đánh cho trọng thương.
Nhưng bọn hắn không biết rằng, lúc này Sở Nam cũng chìm vào khiếp sợ, hắn mất đi thần niệm, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào thứ từ trong ngực Sư Sơn rơi ra, thứ đồ vật đó hắn vô cùng quen thuộc.
Khẽ dùng lực một chút, thứ đồ vật đó trực tiếp bay vào tay Sở Nam.
Không ngờ lại là một tấm lệnh bài.
Hắc sắc lệnh bài, hình dạng cũng giống như ba khối hắc sắc lệnh bài ở đại lục Thiên Vũ, chỉ có đồ văn bên trên là không giống.
Khiếp sợ như sóng vỗ tràn đê trong lòng Sở Nam.
- Đại lục Đồ Đằng rốt cuộc có liên quan gì đến đại lục Thiên Vũ? Tại sao hắc sắc lệnh bài tồn tại ở đại lục Thiên Vũ cũng xuất hiện ở đại lục Đồ Đằng? Hắc sắc lệnh bài đã từng xuất hiện cùng một chỗ với tiểu Hắc, khối hắc sắc lệnh bài này không biết là chìa khóa mở thứ gì?
Nghi vấn trong lòng Sở Nam có ngàn vạn, nhưng lại không có một đáp án nào.
Sở Nam bước tới một bước, trực tiếp bước đến trước mặt Sư Sơn, hỏi:
- Thứ này rốt cuộc dùng thế nào? Nói, ta sẽ tha cho ngươi một mạng. Không nói thì lập tức đem ngươi chém thành 1008 khối.
Sở Nam nhìn thấy hắc sắc lệnh bài, tâm tình lập tức không ngăn nổi kích động, không phải bởi vì tìm được hắc sắc lệnh bài. Mà là, đại lục Đồ Đằng không ngờ cũng có hắc sắc lệnh bài, đại lục Thiên Vũ cũng có hắc sắc lệnh bài, điều này nói lên, chắc chắn có thể từ đại lục Đồ Đằng trở lại đại lục Thiên Vũ.
Điều này lập tức khiến Sở Nam kích động, mà càng khiến Sở Nam kích động hơn chính là trong lòng Sở Nam đột nhiên nảy ra suy nghĩ:
- Phải chăng thông qua tấm hắc sắc lệnh bài này có thể tìm được đường về nhà?
Thực ra suy nghĩ này của Sở Nam vẫn có căn cứ, cả hai đại lục đều có hắc sắc lệnh bài, mà kiện đồ vật này rất có thể liên quan đến hai đại lục.
Sư Sơn nghe thấy lời nói đầy sát khí của Sở Nam, trong lòng không ngừng run rẩy, 108 khối huyết nhục của Thương Lang Đột còn bay lả tả trên không trung, Sư Sơn vẫn không thể nào tin nổi Sở Nam dám chém hắn thành 1008 khối.
Cho nên, Sư Sơn run rẩy hỏi:
- Ngươi thật sự dám ra tay với bổn Vương?
Sở Nam không trả lời thừa thải, trực tiếp điểm một chỉ về phía cánh tay phải Sư Sơn, chỉ nghe “phành” một tiếng, cánh tay của Sư Sơn liền vỡ vụn, bay lả tả xung quanh Sư Sơn, lúc này Sở Nam mới lạnh lùng nói:
- Một cánh tay, 180 khối!
Đay nhức kịch liệt lập tức lan tràn khắp toàn thân Sư Sơn, đau đến mức Sư Sơn không nói nên lời.
- Còn chưa tin?
Sư Sơn vội lắc đầu không ngừng, trong mắt lộ vẻ sợ hãi tột độ, lắp bắp nói:
- Ta… ta… tin rồi…
-DG-: không thức thời mất oan cánh tay.
- Nói!
- Nghe nói thông qua hắc sắc lệnh bài này có thể tìm được một đại bảo tàng kinh thiên!
- Đại bảo tàng kinh thiên?
Sở Nam nhíu chặt mày, đáp án này thật sự không rõ ràng, nói cũng như không, căn bản không có gì đặc biệt, đặc biệt là hai chữ “nghe nói”, có hai chữ “nghe nói” này thì cũng có thể là thực, mà cũng có thể là giả.
Sau đó, Sở Nam lại hỏi:
- Hắc sắc lệnh bài này tổng cộng có bao nhiêu khối?
- Không biết! Ta không biết! Thật sự không biết!
- Ngươi là từ nơi nào có được khối hắc sắc lệnh bài này?
Mười năm trước ta đoạt được từ Miêu tộc, lúc đó ta cũng bức hỏi bọn hắn để bọn hắn nói ra nơi hạ lạc của những hắc sắc lệnh bài khác, bọn hắn nói cái gì mà đại bảo tàng kinh thiên, thế nhưng cái gì cũng không biết, kết quả là trong lúc giận dữ, ta đã đem cả bộ tộc đó giết sạch.
Sư Sơn trả lời, lập tức cắt đứt còn đường điều tra của Sở Nam, sau khi nói xong, Sư Sơn bất an nhìn Sở Nam, Sở Nam không hạ sát thủ, hắn muốn lưu Sư Sơn lại bởi vì Sư Sơn vẫn còn hữu dụng.
Sở Nam hít sâu một hơi, trong lòng thầm nghĩ:
- Được rồi, ta lại có thêm một lý do để chinh phục mảnh đại lục này, dùng lực lượng của đại lục này để tìm hắc sắc lệnh bài.
Đồng thời, Sở Nam cũng muốn biết đến cùng là người nào lưu lại hắc sắc lệnh bài, dụng tâm quả là thâm độc, nếu như một mình tìm kiếm khắp cả đại lục thì căn bản không thể nào tìm đủ hắc sắc lệnh bài này.
Sở Nam còn hoài nghi không biết hắc sắc lệnh bài này liệu có phải chỉ phân bố ở hai đại lục hay không? Liệu có thể còn đại lục thứ ba mà mình không biết hay không?
- Đi thôi!
Sở Nam mặc kệ Sư Sơn, mang theo Tiểu Tinh rời đi, Tiểu Tinh đỡ lấy Như Nhan theo sát phía sau, đám người đứng chen chúc với nhau nhìn thấy Sở Nam đi tới, theo phản xạ có điều kiện liền tránh qua hai bên, Như Nhan còn nói:
- Tiểu Tinh, ngươi đã gây họa rồi, mang đến họa diệt tộc cho Thỏ Ngọc tộc chúng ta!
- Như di, người hãy yên tâm, có đại nhân ở đây, Thỏ Ngọc tộc chúng ta sẽ không bị những tộc khác khi dễ nữa rồi.
Tiểu Tinh tràn đầy tự tin đáp, Như Nhan lại nói:
- Đại nhân có lợi hại hơn đi nữa thì cũng chỉ có một mình, hiện nay đại nhân lại đắc tội với mười mấy Đồ Đằng tộc, trong đó còn có Cửu Sư tộc, Tiểu Tinh, ngươi nói xem, một mình đại nhân có thể địch lại sao?
- Chúng ta không thể chỉ dựa vào một mình đại nhân, chúng ta cũng phải cố gắng, chúng ta cũng có thể chiến đấu, cũng phải chiến đầu, trừ phi có tộc nhân nguyện ý làm đồ chơi cho những tộc khác, tùy ý để bọn chúng lăng nhục, đùa bỡn.
Tiểu Tinh nói những lời này khiến Sở Nam rất tán đồng, điều Sở Nam lo lắng chính là Thỏ Ngọc tộc nguyện ý trầm luân, nguyện ý làm đồ chơi, nếu vậy thì cho dù Sở Nam có thủ đoạn thông thiên cũng không thể cứu được bọn chúng.
- Chúng ta trời sinh yếu nhược, sao có thể cùng những Đồ Đằng cường đại kia liều mạng? Cho dù chúng ta có đạt đến cửu phẩm Đồ Đằng sư, nếu chống lại Cửu Sư tộc, nói không chừng ngay cả tứ phẩm Đồ Đằng sư cũng không đánh lại, như vậy bảo chúng ta chiến đấu thế nào? Liều mạng thế nào?
Tiểu Tinh không muốn cũng không thể không thừa nhận sự thật không thể thay đổi này, nàng nhìn về phía Sở Nam, quỳ xuống đất, nói:
- Cầu xin đại nhân hãy ban cho Thỏ Ngọc tộc chúng ta lực lượng vô cùng.
Tiểu Tinh lại nghĩ đến cảnh tượng bên trong Cửu U luyện cảnh, một cỗ lực lượng kỳ dị đột nhiên tràn vào cơ thể.
Sở Nam dừng bước, nói:
- Ngươi phải nghĩ thông suốt, một bước này sẽ khiến Thỏ Ngọc tộc các ngươi trong một thời gian dài không còn yên bình, trừ phi các ngươi có thể đem toàn bộ các chủng tộc phủ phục dưới chân Thỏ Ngọc tộc các ngươi.
- Đại nhân, Tiểu Tinh vĩnh viễn không hối hận! Cho dù là chết.
- Ngươi có thể đại biểu cho toàn bộ Thỏ Ngọc tộc?
Một câu của Sở Nam đã hỏi trúng phần mấu chốt, Tiểu Tinh biết Thỏ Ngọc tộc có không ít người tồn tại tâm tư phản kháng như nàng, nhưng những người đó đều là một đám người trẻ tuổi, tại Thỏ Ngọc tộc căn bản không có quyền lực gì, mà trưởng lão tộc trưởng nắm quyền lực thì căn bản sẽ không đồng ý với cách nghĩ của nàng, điều khiến người khác tức giận chính là có một số trưởng lão bởi vì để bản thân có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý còn đặc biệt tuyển chọn những nữ tính trong Thỏ Ngọc tộc để cung cấp cho những tộc khác chơi đùa.
Tiểu Tinh không có thời gian suy nghĩ, nàng biết thời cơ là phải nắm bắt, vì vậy trong lòng hạ quyết tâm, cứng rắn nói:
- Ta có thể!
- Tốt!
Sở Nam thốt ra một chữ, Tiểu Tinh lại lần nữa cảm giác được cỗ lực lượng khổng lồ, trong mắt hiện lên vẻ mừng rỡ. Sau đó, Sở Nam lại mang theo Tiểu Tinh và Như Nhan đạp không rời đi, tiến về phía nơi đóng quân của Thỏ Ngọc tộc. Như Nhan vốn muốn khiển trách Tiểu Tinh, thế nhưng đột nhiên lại được bay trên không trung, nàng liển cả kinh đến ngây ngẩn, không biết nên nói thế nào mới tốt.
Như Nhan nhìn thân ảnh Sở Nam, chẳng biết tại sao trong lòng đột nhiên cảm thấy bình an.
Sở Nam muốn dùng Thỏ Ngọc tộc để bắt đầu, chinh phục đại lục Đồ Đằng, tất nhiên phải có kế hoạch, mà bước đầu tiên của hắn chính là luyện chế đan được, cải tạo thân thể Thỏ Ngọc tộc, lúc Sở Nam ở đại lục Thiên Vũ, trên đầu luôn có một thanh kiếm tử vong chờ chực, khiến hắn không dám có nửa phần thư giãn, căn bản không có thời gian đi luyện chế đan dược.
Lúc này, tại đại lục Đồ Đằng chính là một cơ hội tốt.
Sở Nam nhất định phải khiến kỹ thuật luyện đan của bản thân trở nên thuần thục, thậm chí là cao thâm, bởi vì linh dược luyện chế "Trường Thọ Đan" chỉ có một phần, nếu như luyện hỏng thì không biết phải đi đâu để thu thập. Đối với "Trường Thọ Đan", Sở Nam không thể xảy ra sơ sót được. Mặc dù còn thiếu ba vị linh dược, thế nhưng linh dược của "Phong Ma Đan" đã tập trung đủ rồi.
o0o
Dưới Thiên Nhai Chỉ Xích, Sở Nam đã mang theo hai nữ nhân trở về Thỏ Ngọc tộc. CÙng lúc đó, tin tức Thỏ Ngọc tộc giết Cửu trưởng lão và mười tộc nhân của Thương Lạc tộc đã lan truyền ra ngoài.
Trong nháy mắt, mỗi người đều biết.
Thỏ Ngọc tộc nhất thời rơi vào hiểm cảnh.
Sở Nam lại bắt đầu con đường luyện đan của hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.