- Ngươi không biết vị trí của Hoành Đoạn sơn mạch từ trước đến nay luôn là vị trí binh gia giao tranh sao?
Đế Hạo cười lạnh nói,Sở Nam gật đầu, dường như suy nghĩ gì đó, ánh mắt sắc bén nhìn Đế Hạo, hỏi:
- Một vấn đề phi thường trọng yếu, nếu ngươi đã biết ta là Lâm Vân Bắc Tề Quốc, vậy thì ngươi cũng biết ta là chưởng môn Thần Khí Phái, ta hỏi ngươi, Lữ trưởng lão của Thần Khí Phái và cả Hàn Võ Hoàng có phải đang ở trong tay các ngươi không?
Nhìn thấy ánh mắt và câu hỏi của Sở Nam hoàn toàn không giống lúc thường, Đế Hạo không dám đùa giỡn, trực tiếp nói:
- Nếu như ta đoán không sai thì quả thật nằm trong tay Đại Chu, chỉ có điều bọn hắn không nằm trong tay ta, hẳn là trong tay lão Cửu.
- Lão Cửu?
- Lão Cửu chủ trì tất cả sự vụ Man Việt, Hàn Võ Hoàng lúc trước là bị bắt trong cảnh nội Man Việt…
Đế Hạo đem những gì hắn biết nói ra toàn bộ, Sở Nam lẩm bẩm:
- Man Việt, lần này phải đến Man Việt rồi.
Đế Hạo thấy thần sắc của Sở Nam, dường như nghĩ đến điều gì đó, nói gấp:
- Nếu ngươi đến Man Việt, ta có thể giúp đỡ ngươi.
- Ồ?
- Ngươi có thể giúp đỡ?
Sở Nam nghi vấn một tiếng, tâm niệm chợt chuyển, lập tức hiểu ra chuyện gì, Đế Hạo đã rơi vào tay hắn, bị hắn hung hăng làm thịt một phen, không cần phải nghi ngờ, thế lực của Đế Hạo chắc chắn đại giảm. Bởi vậy, Đế Hạo đương nhiên cũng muốn đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447570/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.